Chồng Nuôi Từ Bé Của Nhóc Câm

Chương 23



Mẹ Lục cho dì giúp việc chuyển hẳn sang nhà con trai, mẹ Thẩm cũng thuê chị Nguyệt đến chăm sóc Lục Gia Ninh, Thẩm Yến Quân phụ trách việc đưa cậu đi khám định kỳ. Trong quá trình mang thai không xảy ra bất cứ tình huống bất ngờ nào, hai cục cưng trong bụng ngoan ngoãn y như ba nhỏ nên Lục Gia Ninh cũng không quá khó chịu.

Dì giúp việc và chị Nguyệt chăm sóc cậu rất chu đáo, nuôi Lục Gia Ninh mập mạp hẳn lên, da thịt mềm mềm trắng trắng. Trong mắt Thẩm Yến Quân, vợ hắn như biến thành một quả đào chín mọng ngon lành, đáng tiếc hắn chỉ có thể ngắm chứ không thể ăn.

Mỗi lần ăn cơm xong, Thẩm Yến Quân thường ôm chân cậu lên đùi, xoa bóp tiêu sưng cho cậu.

Em bé càng lúc càng lớn, sự thay đổi của phụ nữ và đàn ông khi mang thai cũng ngày càng hiện rõ. Đứa nhỏ trong bụng lớn lên, đè ép tuyến tiền liệt, mà tuyến tiền liệt cũng càng lúc càng mẫn cảm.

Buổi tối, Lục Gia Ninh theo thường lệ được Thẩm Yến Quân ôm trong lòng mà ngủ. Lục Gia Ninh dần dần thở gấp, bên dưới của cậu căng trướng khó chịu, xoay người giãy dụa một chút, nhịp thở cũng nặng nề hơn. Thẩm Yến Quân cảm nhận được sự khác thường, giơ tay mở đèn, Lục Gia Ninh đỏ mặt luống cuống trốn tránh ánh đèn. Thẩm Yến Quân tưởng cậu không thoải mái, định đưa cậu đi bệnh viện, cậu lắc đầu lia lịa, cắn chặt môi. Đột nhiên em bé đá trúng điểm mẫn cảm của cậu, cậu không nhịn được rên rỉ một tiếng, Thẩm Yến Quân nhận ra gì đó, vén chăn lên. Quần pyjamas của cậu đã ướt một mảng.

“Ninh Ninh ngốc này, tại sao không gọi anh dậy?”

Lục Gia Ninh vẫn lắc đầu, mang thai thôi mà cũng tự mình cao trào, cậu không muốn để Thẩm Yến Quân nhìn thấy bộ dạng kỳ lạ này của cậu.

Thẩm Yến Quân bất đắc dĩ, ngẩng đầu giúp cậu lau đi nước mắt, cởi quần pyjamas và quần lót của cậu. Hai tay hắn vừa chạm vào, Lục Gia Ninh đã không nhịn được rên rỉ một tiếng. Lục Gia Ninh xấu hổ, cắn chặt ống tay áo không cho mình phát ra âm thanh đáng xấu hổ như thế nữa.

“Ninh Ninh, bác sĩ nói đây là hiện tượng rất bình thường, đừng ngại, để anh giúp em.”

Thẩm Yến Quân cười với cậu, cúi đầu ngậm thứ bên dưới vào miệng.

Lục Gia Ninh ngây người, mãi đến khi cảm nhận được đầu lưỡi Thẩm Yến Quân đang ở trong, đảo quanh liếm láp cậu mới phản ứng được, hoang mang đẩy đầu Thẩm Yến Quân ra, chống tay dịch người về phía sau, tới khi lui tới đầu giường không còn chỗ trốn mới thôi, đôi mắt ướt nhẹp chớp chớp nhìn Thẩm Yến Quân.

Thẩm Yến Quân ngẩng đầu liếm sợi chỉ bạc vương trên môi mình: “Ninh Ninh, nghe lời anh, để anh giúp em.”

Lục Gia Ninh ôm ngực mình lắc đầu, cậu không muốn, cậu thấy nơi đó của mình không sạch sẽ, cậu không muốn Thẩm Yến Quân dùng miệng giúp cậu.

“Bảo bối, anh là chồng em, trước mặt anh không cần ngại ngùng như thế.” – Thẩm Yến Quân nói xong, nhấc cẳng chân Lục Ga Ninh gác lên vai mình, nụ hôn dịu dàng rơi trên vùng da trắng nõn giữa hai chân, dần tiến lên trên, chạm tới ngõ cụt, liếm mút một hồi hắn mới ngẩng đầu cười cười với Lục Gia Ninh: “Ngoan, không sao đâu.”

Sau đó, hắn ngậm lấy em trai cương cứng của Lục Gia Ninh, đầu lưỡi vờn quanh ve vuốt, mút mát đảo tròn, thân thể Lục Gia Ninh như bị phóng điện, khoái cảm điên cuồng trong đầu cậu đang kêu gào khiến cậu quên cả từ chối, Thẩm Yến Quân thuận thế dùng miệng làm càn, càng lúc càng kịch liệt, Lục Gia Ninh nằm trên giường thở dốc, bụng dưới chồng chất sung sướng tê dại, Thẩm Yến Quân hút mạnh một cái nó đã bắn sạch, chất lỏng sền sệt phun thẳng vào miệng hắn. Thẩm Yến Quân ngẩng đầu lên, tinh dịch trắng đục tràn ra từ trong miệng.

Tình dục thối lui, lý trí lại quay về với đại não, Lục Gia Ninh theo bản năng đứng dậy muốn để Thẩm Yến Quân nhổ ra, nhưng Thẩm Yến Quân lại cố ý nuốt xuống trước mặt cậu. Lục Gia Ninh đỏ bừng mặt, Thẩm Yến Quân giơ tay lau đi chất lỏng dính trên cằm, dịu dàng cười với cậu, xuống giường lấy khăn ướt lau người cho cậu, xoa xoa đầu cậu, dỗ dành cậu ngủ rồi mới vào nhà vệ sinh.

Sau lần này Lục Gia Ninh càng không muốn Thẩm Yến Quân phát hiện cậu đang động tình, nhưng sinh lý bình thường không phải muốn giấu là được.

Đêm đó, cảm giác quen thuộc lại một lần nữa xuất hiện, Lục Gia Ninh cố gắng nhịn dục vọng xuống, nhưng cảm giác nóng rực nơi bụng dưới làm thế nào cũng không giảm được, cuối cùng cậu vẫn thua trận, dò tay vào trong quần lót ẩm ướt, nắm chặt thứ đang kêu gào đòi giải thoát, chậm rãi tuốt động.

Cậu không muốn cho Thẩm Yến Quân biết, nhưng cậu không biết rằng kể từ khi cậu mang thai, Thẩm Yến Quân trở nên vô cùng nhạy cảm, cậu mới tuốt được hai lần hắn đã tỉnh rồi, cảm nhận được người trong ngực đang nhẫn nhịn mà tỏa ra một tầng mồ hôi mỏng.

Thẩm Yến Quân đứng dậy mở đèn, nhìn thấy cảnh này thì hiểu rõ, nhẹ giọng trách cứ: “Ninh Ninh, tại sao không gọi anh dậy.”

Lục Gia Ninh cứng đờ người, không biết nên bỏ tay ra hay để yên chỗ cũ, Thẩm Yến Quân nhìn cậu mà đau lòng, rút tay cậu ra, cởi quần giúp cậu, lại muốn dùng cách hôm trước giúp cậu giải tỏa. Nhưng lần này Lục Gia Ninh nhất quyết không cho hắn làm như vậy, ngay lúc hắn cúi đầu xuống cậu đã túm chặt lấy áo hắn, lắc đầu nguầy nguậy, cậu không muốn Thẩm Yến Quân ngậm thứ không sạch sẽ kia. Nhưng dục vọng vẫn đang kêu gào, cậu buông tay ra, nghiêng đầu sang chỗ khác, ngại đến mức hai tai đỏ bừng nhưng vẫn ra hiệu:【Em không muốn anh làm giống lần trước.】

【Em】- Lục Gia Ninh dừng lại một chút rồi tiếp tục khoa tay【muốn anh.】

Đúng là đòi mạng mà! Từ khi Lục Gia Ninh mang thai, Thẩm Yến Quân không dám động đến cậu nữa. Lục Gia Ninh có thai dần mềm mại hơn, ngày nào trong đầu hắn cũng có âm thanh hò hét muốn đè cậu, nhưng hắn sợ làm cậu bị thương, lúc nào cũng phải cố gắng ép lửa tình xuống. Thế mà bây giờ Lục Gia Ninh không những không giúp hắn dập lửa mà còn cố ý đổ thêm dầu.

Nhìn cái bụng tròn trịa của Lục Gia Ninh, hắn vẫn sợ làm cậu bị thương: “Ninh Ninh, anh sợ anh không khống chế được mà làm em bị thương.”

Lục Gia Ninh vẫn đỏ mặt, ngẩng đầu nhìn thẳng hắn:【Hai ngày trước kiểm tra bác sĩ nói em bé rất ổn định, cho nên, nhẹ một chút, có được không.】

Lục Gia Ninh đã như thế, hắn không có cách nào để từ chối, nếu hắn từ chối mới là có vấn đề.

Thẩm Yến Quân hôn Lục Gia Ninh, môi chạm môi, ngay lập tức nụ hôn này trở nên nóng bỏng, đầu lưỡi đảo quanh từng ngóc ngách trong miệng Lục Gia Ninh giống như muốn cướp đi toàn bộ không khí trong miệng cậu. Lục Gia Ninh ôm lấy bả vai hắn, ngẩng đầu thật cao chào đón hắn, giữa răng môi còn phát ra tiếng nước dâm mĩ.

“Bảo bối, anh cho em một cơ hội nữa, bây giờ em có thể hối hận.”

Lục Gia Ninh đỏ mặt thở gấp, cánh tay trên vai Thẩm Yến Quân tăng thêm lực, kéo hắn cúi đầu, bản thân mình còn chưa thở đủ đã kiên trì hôn lên môi hắn.

Đây là câu trả lời của cậu.

Thẩm Yến Quân quỳ gối bên cạnh Lục Gia Ninh, nắm cằm cậu nghiêng sang hôn môi mình, bàn tay từ cổ trượt xuống đầu nhũ đang dần cứng, đầu nhũ vốn mẫn cảm giờ càng thêm nhạy cảm vì mang thai, mới bị sờ mấy cái đã khiến chủ nhân của nó rên rỉ thành tiếng.

Thẩm Yến Quân cười khẽ, buông tha đôi môi sắp sưng tấy, cúi đầu cắn lên hạt đậu nhỏ, nhẹ nhàng mài hàm răng đều tăm tắp, một tay vỗ nhẹ giữa hai chân người yêu, xoa nắn dọc thân đứa em trai cứng rắn. Lỗ nhỏ như cái miệng bé xíu đang hô hấp, nhả một ít chất lỏng dinh dính vào tay Thẩm Yến Quân.

Khoái cảm như cơn thủy triều đang cuồn cuộn trong cơ thể Lục Gia Ninh, cậu không ngừng uốn éo người, tay run run đè lên bả vai Thẩm Yến Quân.

“Bảo bối, đừng vội, lâu lắm rồi mình chưa làm, anh sợ làm em bị thương.”

Thẩm Yến Quân lấy lọ bôi trơn bị lãng quên từ trong tủ đầu giường, đổ một ít lên tay, xoa xoa mấy cái rồi bôi lên miệng nhỏ bên dưới.

Đã lâu chưa làm, đóa cúc của Lục Gia Ninh khép chặt như lúc còn tơ, Thẩm Yến Quân chậm rãi đưa một ngón tay vào trong, Lục Gia Ninh khó chịu nhíu mày. Thẩm Yến Quân âu yếm hai hạt đậu nhỏ giúp cậu dời lực chú ý, dụ dỗ cậu thả lòng, lại chậm rãi đưa thêm một ngón vào, rồi lại thêm một ngón nữa. Lục Gia Ninh cuộn tròn chân nắm chặt ga trải giường, dục vọng đang kêu gào sắp nhấn chìm cậu, cậu không để ý tới cảm giác không ổn hay xấu hổ gì nữa, chủ động muốn nắm lấy thứ bành trướng của Thẩm Yến Quân, hoảng loạn kéo quần ngủ của hắn xuống, xoa nắn lung tung nó làm Thẩm Yến Quân thoải mái rên rỉ.

Thẩm Yến Quân cắn chặt môi dưới, ép bản thân phải giữ lại một tia lý trí, trong giọng nói khàn khàn nhuốm màu dục vọng: “Bảo bối, bây giờ mà vào sẽ làm em bị thương đấy.”

Hắn hôn động viên Lục Gia Ninh, ba ngón tay ra ra vào vào trong cơ thể cậu, khe thịt chật chội bao vây kín ba ngón tay của hắn, không ngừng co rút, mãi đến khi hắn cảm nhận được chất lỏng dính nhớp chảy ra từ trong miệng huyệt mới nhẹ nhàng đâm chọc thêm mấy lần rồi rút ra.

Lục Gia Ninh đã đỏ mắt từ lâu, chóp mũi cũng hơi ửng đỏ thở dốc đầy tủi thân, đôi mắt tròn xoe tội nghiệp nhìn hắn, dường như đang trách hắn tại sao không tiến vào.

Thẩm Yến Quân hôn lên mắt cậu: “Bảo bối, đừng nóng vội, bây giờ anh cho em ngay.”

Hắn nhẹ nhàng đỡ Lục Gia Ninh nằm nghiêng, hắn cũng nằm nghiêng phía sau Lục Gia Ninh.

Miệng huyệt ướt át vẫn không ngừng phân bố dịch nhầy, Thẩm Yến Quân đỡ cái của mình từ từ đâm vào, cho đến khi toàn bộ đâm vào trong hắn mới từ từ cử động. Hắn cố hết sức khống chế lực và tốc độ của mình vì sợ Lục Gia Ninh bị thương, nhưng tốc độ như rùa bò của hắn lại khiến cậu hừ mũi không thoải mái.

Tốc độ này cũng không hề khiến Thẩm Yến Quân thoải mái, hắn cố kiềm chế, đâm mạnh hơn mấy lần, Lục Gia Ninh sướng rên lên, nắm lấy bàn tay đang ôm ngực mình của Thẩm Yến Quân, viết một chữ.

“Bảo bối muốn anh nhanh hơn một chút?”

Lục Gia Ninh thẹn thùng cào cào lòng bàn tay của hắn.

Nhận được câu trả lời, Thẩm Yến Quân ôm sát người trong lòng, bên dưới càng dựa sát vào nhau, đâm đến nơi sâu nhất trong cơ thể Lục Gia Ninh. Thẩm Yên Quân vẫn khống chế được mình, chỉ đâm sâu vừa đủ, đến khi Lục Gia Ninh bắn xong hắn mới từ từ lui ra, định vào nhà vệ sinh tự giải quyết nốt.

Hắn vừa đứng dậy đã bị Lục Gia Ninh kéo góc áo, phần ngực phập phồng chưa thở ổn định, cậu cố gắng ngồi dậy:【Có thể làm tiếp.】Cậu hơi bướng bỉnh, không muốn Thẩm Yến Quân chịu thiệt.

Vuốt nhẹ mũi của cậu, Thẩm Yến Quân khàn giọng: “Lần này đến đây thôi, sau này em phải trả lại cho anh hết.”

Lục Gia Ninh vẫn không buông tay, kéo hắn đứng thẳng trước người mình, khí cụ thẳng tắp cho thấy chủ nhân của nó đang ham muốn đến nhường nào, cậu chạm vào một cái đã đủ khiến hắn rên rỉ, há miệng ngậm nó vào.

Thẩm Yến Quân muốn đẩy cậu ra nhưng cậu càng cố chấp ôm eo hắn.

“Ninh Ninh, nhả ra.”

Lục Gia Ninh nghe thế càng ngậm sâu hơn, Thẩm Yến Quân sợ làm cậu bị thương, không dám dùng sức, mà hắn được khoang miệng ấm áp bao vây cũng rất thoải mái. Lục Gia Ninh đảo đầu lưỡi liếm mút quy đầu, mỗi lần mút một cái đều khiến Thẩm Yến Quân rên rỉ, thế là cậu càng muốn ngậm sâu hơn nữa, nhưng khoang miệng quá nhỏ mà thứ kia lại quá lớn, cậu vội vàng ngậm vào bị nó chọc thẳng vào cổ họng, ho khan mãi mới ngừng được, khóe mắt còn đọng vài giọt nước mắt sinh lý.

Thẩm Yến Quân thương cậu, không cho cậu làm nữa, nhưng cậu không nghe, nhất quyết ôm chặt eo hắn.

Đầu lưỡi cậu từ từ liếm dọc thân nó, nhẹ nhàng ngậm lấy phần đầu, chủ động mút ra mút vào, thi thoảng còn hút nhẹ một cái. Ngay trước lúc cao trào, Thẩm Yến Quân nhẹ nhàng kéo đầu cậu ra không muốn bắn vào miệng cậu.

Tinh dịch trắng đục bắn lên mặt Lục Gia Ninh, trên lông mi cũng bị vương vài giọt, Thẩm Yến Quân vội vàng rút giấy ăn lau mặt giúp cậu, vừa lo lắng thay cậu lại vừa mừng cho mình, bảo bối của hắn đúng là rất quyến rũ

Thẩm Yến Quân cúi đầu hôn hít vợ yêu một hồi rồi mới ôm cậu đi tắm.

Thẩm Yến Quân cười cậu ngốc, nhưng cậu chỉ cảm thấy hạnh phúc thôi.

Đêm dài đằng đẵng, Lục Gia Ninh nằm trong ngực Thẩm Yến Quân, tìm một tư thế thoải mái ngủ thật ngon. Có người yêu ở bên cạnh, dù là phút giây ngắn ngủi cũng giống như ngàn năm dài dằng dặc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.