Chồng Tôi Là Đại Ca Giang Hồ Nguy Hiểm

Chương 234



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Lê Hân vẫn luôn im lặng ngồi ở bên cạnh Giang Nhu đột nhiên mở miệng, "Chị, sau này em phải làm luật sư."

Giang Nhu kinh ngạc nghiêng đầu nhìn qua cô ấy một cái, "Đang tốt đẹp sao lại nghĩ đến làm luật sư rồi?"

Nhớ hôm trước không phải còn nói cũng muốn làm bác sĩ à.

Lê Hân không nói lời nào, bởi vì cô ấy không thích chị gái và anh rể bị người ta bắt nạt, sau này khi cô ấy làm luật sư, gặp phải chuyện như vậy cô ấy sẽ có thể giúp bọn họ.

Bác sĩ có chị học là được.

Buổi chiều Thường Dũng tới, giấy tờ bất động sản của Chu Kiến do anh ta tự mình đưa tới.

Người vừa đến đã đầy mặt áy náy nói: "Anh nghe nói quán ăn sáng của cậu bị thu lại rồi, có phải thật hay không? Có muốn anh đi nói với ông Lý một tiếng hay không, việc này anh ta làm không thỏa đáng rồi."

Lê Tiêu dường như có hơi bất đắc dĩ, nghe xong lời này, lắc đầu, "Vẫn tạm biệt thôi, người ta đã bán rồi, lại nói cũng để người khác khó chịu, anh cũng chớ vì tôi mà đắc tội người ta."

"Việc này cũng do anh không biết, nếu không chắc chắn không thể để anh ta làm như thế, thế nào? Có thể chịu đựng được không?"

Lê Tiêu khẽ cắn răng, nửa ngày không lên tiếng, "Đi được một bước xem một bước thôi, cũng may năm nay dù sao cũng kiếm được một ít tiền, miễn cưỡng có thể chống đỡ một quãng thời gian."

Thường Dũng vỗ bả vai anh, "Thực sự không được thì trở lại đi, bên cạnh anh vĩnh viễn có vị trí của cậu."

Lê Tiêu khá là cảm kích liếc mắt nhìn anh ta, "Cảm ơn anh."

Thường Dũng nở nụ cười, "Cái này có gì phải cảm ơn, giữa chúng ta còn khách sáo làm gì."

Lời này một chữ Lê Tiêu cũng không tin, anh thậm chí có thể đoán được, nếu anh thực sự trở lại tìm anh ta, Thường Dũng tuyệt đối để anh bị ghẻ lạnh hơn nửa năm, huấn luyện anh thành một con ch.ó trung thành.

Cho tới khi đợi người vừa vừa đi, vẻ sầu khổ trên mặt Lê Tiêu lập tức biến mất sạch sành sanh, trong mắt ngập tràn ý lạnh.

Giang Nhu cảm thấy dáng vẻ như vậy của anh có chút đáng sợ, không nhịn được nhỏ giọng hỏi: "Có phải anh đang kiềm nén ý xấu gì không?"

Lê Tiêu vô tội nhìn cô, "Nào có? Anh rất tốt."

Không đúng, anh càng nói như vậy, càng có vẻ không bình thường. Giang Nhu suy nghĩ một chút nói: "Anh cũng đừng làm chuyện phạm pháp."

Lê Tiêu khẽ cười thành tiếng, tay xoa nhẹ ở trên đầu cô, "Em cũng chỉ có tí tiền đồ đó, ông đây còn không đến mức vì mấy thằng nhãi đó mà làm trái pháp luật đâu, anh phải ghê tởm c.h.ế.t bọn họ, không phải bọn họ thích tính toán sao? Ông đây mở tiệm áo liệm ở bên cạnh, xem ai tàn nhẫn hơn ai!"

"…"

Vậy cũng quá thất đức, nếu anh mở tiệm áo liệm, cửa hàng bên cạnh còn có thể mở tiệm làm ăn sao?

Có điều Lê Tiêu không cảm thấy mình làm như vậy thiếu đạo đức, còn hỏi Giang Nhu thích trang trí kiểu gì, anh chuẩn bị mua đất mở nhà xưởng nên sang đầu năm đầu phải trang trí ngay, đến lúc đó cũng đồng thời trang trí nhà mới luôn.

Giang Nhu còn chưa xem qua hình dáng thật sự của nhà mới nên sáng hôm sau đã cùng Lê Hân ôm An An đi tới chỗ nhà mới.

Khu dân cư rất lớn rất đẹp, Lê Hân đi theo phía sau Giang Nhu, cũng không biết đi như thế nào, nhỏ giọng nói với Giang Nhu: "Nhà ở đây thật đẹp."

Giang Nhu đi một đường nhìn liên tục gật đầu, hết sức hài lòng, "Nơi này cách trường học của chị rất gần, đến lúc đó chị cũng có thể đi bộ đến trường."

Hai người tìm tới tòa nhà số tám, Lê Hân không biết dùng thang máy, Giang Nhu tỉ mị dạy cô ấy ấn nút thế nào, ba người lên tầng mười ba, nhà mới của bọn họ ở bên phải thang máy, hai người mở cửa vào xem, nhà rất lớn, phòng khách và nhà bếp thông nhau, nhà bếp còn có hai cái cửa sổ.

Vào lúc này vẫn không có khu vực công cộng, nói bao nhiêu chính là bấy nhiêu, phòng ngủ chính và nhà vệ sinh cũng rất lớn, có thể chia thành chỗ ướt chỗ khô.

Giang Nhu ôm An An đi dạo hai vòng, Giang Nhu thích nhất là hai ban công, liền với phòng ngủ chính, đến lúc đó có thể tách ra, mở rộng phòng ngủ chính và ban công.

Đi dạo như thế, cô đều đã nghĩ nên trang trí như thế nào ở trong đầu.

Lê Hân không nhịn được thán phục, "Nhà này thật sáng sủa."

Giang Nhu cười: "Sau này em có thể mua nhà càng to hơn, nghe nói luật sư kiếm được nhiều tiền lắm."

Lê Hân nghe xong ánh mắt sáng lên, "Thật sao? Vậy sau này em mua nhà lớn chị cũng tới ở nhé."

"Được đó."

Đi dạo nhà mình xong, Giang Nhu còn dẫn Lê Hân và An An đi qua bên cạnh nhìn, nhà bên cạnh cũng rất tốt, cũng là ba phòng hướng nam, phòng ngủ chính và phòng ngủ phụ nằm song song nối liền nhau, phòng nhỏ ở phía bắc liên thông với nhà vệ sinh, kết cấu phòng ốc vẫn rất tốt.

Đến lúc đó phòng của hai đứa nhỏ có thể làm giường trên giường dưới.

Giang Nhu các cô đi dạo xong thời gian đã không còn sớm, khi đi xuống lầu, Giang Nhu còn đụng người quen ở thang máy.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.