Chồng Tôi Là Đại Ca Giang Hồ Nguy Hiểm

Chương 271



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Nếm lần đầu tiên, vẻ mặt của hai người phụ nữ đều có chút sinh động, cảm thấy như là uống khí đầy miệng, có điều uống thêm hai lần cũng có hơi nghiện, mẹ Chu còn ngại ngùng cười nói: "Chẳng trách trẻ con đều thích uống cái này."

Mọi người của hai nhà rất quen thuộc, Giang Nhu cũng không có quá nhiều kiêng kỵ, trực tiếp trò chuyện về quê nhà, "Thị trấn bên kia vẫn tốt chứ? Thím Vương thế nào rồi ạ?"

"Vẫn khỏe."

Mẹ Chu nhịn không được lại lén lút uống thêm một miếng Coca, cảm thấy đời này chưa từng uống qua thức uống ngon như vậy, "Hai người ông Vương hầu như ở chợ luôn, tính tình của Mã Ái Hoa cháu cũng không phải không biết, nơi nào náo nhiệt tụ tập ở đó, trong huyện thành cũng không có chuyện bà ấy không biết. Một ngày trước khi đi bà ấy còn tới tiễn, nói với thím thật nhiều lời."

"Đúng rồi, Chu Cường ở đây có phải bị cái gì kích thích không? Sau khi trở về gặp người nào cũng nói các cháu rất tốt, hối hận lúc trước không đi phía nam với các cháu, nó còn mở một quán bên cạnh trường học, làm mì xào cơm rang, bởi vì bán rẻ nên chuyện làm ăn còn rất khá."

"Chỉ là quan hệ với Vương Đào không tốt lắm, vợ Vương Đào ở nhà mắng nó xấu xa, đến phía nam cũng không dẫn Vương Đào theo mà lén đi một mình, không còn Chu Cường, Vương Đào cũng bị người ta đuổi khỏi sơn trang Giang Nam. Chu Cường cũng hận, trách bọn họ không trông kỹ vợ mình, để Mai Tử chạy theo người ta."

Nghe nói như thế, Giang Nhu theo bản năng ngẩng đầu lên.

Chu Kiến cũng sửng sốt một hồi, "Có ý gì? Mai Tử chạy theo người ta?"

Đến Lê Tiêu cũng ngừng đũa trong tay.

Mẹ Chu nhìn về phía Chu Kiến, "Làm sao, mẹ chưa nói với con à?"

Bà ấy còn tưởng rằng trước đó mình đã nói trong điện thoại.

Chu Kiến lắc đầu, "Chuyện khi nào?" Mẹ Chu: "Khoảng thời gian Chu Cường đến phía nam, Mai Tử sinh con gái, các con cũng biết mẹ Chu Cường, luôn kiêu căng tự mãn, trước đó cũng bởi vì chuyện trong nhà Mai Tử nên bất mãn với cô ta, sau khi sinh con gái lại càng không thoải mái, mỗi ngày đều mắng, còn để cô ta ăn cơm thừa canh cặn. Để mẹ nói thì, nếu mọi chuyện cũng đã xảy ra, con cũng đã sinh rồi, tính toán nữa cũng vô dụng, còn không bằng sinh sống bình yên, tiền quan trọng đến đâu cũng không quan trọng bằng con người phải không?"

"Hơn nữa theo mẹ thấy, Mai Tử cũng biết sai rồi, từ đó về sau cũng chưa từng về nhà mẹ đẻ, ở nhà họ Chu cũng luôn tranh làm. Con gái chỉ có điểm này không tốt, chỉ có thể dựa vào nhà mẹ đẻ và nhà chồng, nếu như hai bên này cũng không thể cho cô ta dựa vào, cô ta cũng không còn gì cả, bây giờ ép người ta quá không phải muốn chạy trốn đó sao."

Nói tới đây mẹ Chu có hơi khổ sở, "Chỉ là đáng thương cho đứa nhỏ đó, mẹ của con bé chạy theo một ông chủ nhà khách, ngày tháng sau này con bé sống làm sao?"

Sau đó không chỉ cuộc sống ở nhà họ Chu không dễ chịu, sau khi lớn lên đi học e là cũng bị bắt nạt.

Chu Kiến uống một hớp coca, nửa ngày mới bình tĩnh lại từ trong tin tức đáng sợ này.

Giang Nhu cũng ngây ngẩn cả người, làm sao cũng không nghĩ đến, chuyện vốn xảy ra ở trên người "Giang Nhu" vậy mà tái diễn ở trên người vợ Chu Cường.

Lê Tiêu hiếm khi mở miệng, "Chu Cường nó…"

Mẹ Chu thở dài, "Đương nhiên là tức giận, còn ôm con chạy đến nhà mẹ đẻ của Mai Tử nói rõ lí lẽ, nào biết người nhà này đóng cửa không ra, Chu Cường đặt con ở cửa, hoài nghi đứa nhỏ này không phải của anh ta. Ngày hôm sau đứa nhỏ đó bị bị công an trả lại, đối phương báo công an."

"Có điều tức giận nhất vẫn là một vạn tệ lúc trước đổ xuống sông xuống biển, nếu như cưới nữa, còn phải bỏ ra lễ hỏi một lần nữa, nhưng nghe ý của mẹ Chu Cường, hình như là chuẩn bị tìm người vợ đã từng cưới một lần."

Bà ấy nghe Mã Ái Hoa nói, mẹ Chu Cường muốn tìm người từng cưới một lần giống Uông Nhạn, mặc dù là nông thôn, nhưng điều kiện gia đình không tệ, có thể sinh, chủ yếu là chịu khó không gây chuyện, còn không cần nhiều lễ hỏi.

Trước đây hàng xóm xung quanh còn ở sau lưng nói Chu Kiến nhà bà ấy tìm người vợ cưới lần hai còn vui vẻ làm cha, sau đó ai mà không hâm mộ ánh mắt của Chu Kiến nhà bọn họ chứ? Người vợ có năng lực còn biết sinh, anh vợ biết làm ăn, thường đưa đồ ăn đồ uống qua, quan hệ cả nhà rất tốt. Còn có người nói bây giờ con trai bà ấy càng ngày càng tốt, cũng là Uông Nhạn mang vận may vào cửa.

Mẹ Chu không rõ ràng có may mắn hay không, bà ấy chỉ biết là nàng dâu mới đã từng trải thật sự cái gì cũng giỏi, nhà mẹ đẻ của Uông Nhạn săn sóc nhà bọn họ khắp nơi, bà ấy không hổ thẹn, bây giờ con trai bà ấy phát đạt, bà ấy cũng sẽ không xem thường con dâu, như vậy trong nhà mới có thể hài hòa.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.