Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 136



Hàm của tôi đều muốn rơi xuống đất!

Một đôi quần lót khe bằng ren đen trắng, một áo lót màu đỏ buộc dây….là cái quỷ gì.

Còn có chai, lọ và………các loại dụng cụ hỗ trợ khác!.

“Tống … Vi …” Tôi đỏ mặt, nghiến răng nghiến lợi

Bạn thân này thật có ý, mấy thứ này còn mua cho tôi…..!

Giang khởi vân cầm một vòng tròn nhỏ trong suốt, nhìn bản hướng dẫn nghiêm túc nói:” bao cao su? Là thứ gì ……?

Da đầu tôi nổ tung, giựt lấy vòng tròn nhỏ trong suốt ném vào thùng rác:” anh không cần dùng”

Vui đùa cái gì vậy! Anh ta không ăn ngũ cốc, nóng lạnh không xâm, pháp lực cao cường, không cần ngủ, còn dùng đến bao cao su làm gì?.

“…… Cái này nhìn giống như là nanh sói “! Anh ta đối hiếu với bản hướng dẫn.

Tôi nhanh chóng chộp lấy bản hướng dẫn kia xé nát, giang khởi vân khoanh tay nhìn tôi rất thú vị, tôi bị anh ta nhìn chằm chằm đến đỏ mặt tía tai.

” Mộ tiểu kiều, em cùng ta làm nhiều lần như vậy, còn thẹn thùng “. Giọng nói mát lạnh luôn phun ra những lời lạnh lùng, làm người nghe thật buồn bực.

” Đó là bởi vì chúng ta tâm tình bất đồng trong vấn đề này”. Tôi tức giận lẩm bẩm:” đâu giống anh, bắt nạt, còn ngại đối phương không thú vị……”

Tôi giơ tay, muốn đem tất cả mọi thứ trên bàn ném vào sọt rác, giang khởi vân ngăn lại động tác của tôi, chậm rãi nói:” những đồ vật sử dụng trên người em, có thể ném…… Nhưng là treo ở trên người em,có thể giữ lại”

Tôi giương mắt lên, trừng mắt nhìn.

Anh nhướn mày cười lạnh, từ trên nhìn xuống, ngạo nghễ cười.

“… Ta có một điều kiện, em phải đáp ứng ta mới được!”

” Hừ …. giường còn chưa lên, liền muốn ở đây thổi gió.”

TÔI……

Một màu đỏ rực đan xen trên cơ thể tôi, hiệu ứng thị giác này, thật kích thích các giác quan, tôi cảm giác trên người da thịt đều bị anh ta cắn.

Anh ta thành thạo còn mạnh mẽ.

Cho dù trong thời điểm này, anh ta cũng hiếm khi đặt tôi trên người anh ta, cơ hồ đều là anh chủ động tất cả.

Tôi mệt đến sắp ngủ, lại cảm giác được ẩm ướt, lạnh lạnh, mềm mại ở trước ngực dây dưa, mở mắt ra, hai tròng mắt anh ta nhìn chằm chằm vào tôi

” Mộ tiểu kiều”. Anh ta nhẹ nhàng cắn da thịt tôi bên dưới, cái cảm giác khác thường này, làm tôi không kiểm soát được mà phát ra âm thanh khàn khà.

Anh ta khẽ cười, giọng nói trầm ấm một chút một chút, đụng vào trái tim tôi:” em có biết vì sao ta thích cắn em ở đây không?”

Tâm trí tôi rối bời, còn có thể trả lời cho vấn đề này sao?.

” …… Bởi vì, từ góc độ này, thấy em…… So với mạn châu sa hoa còn quyến rũ hơn….” Giọng nói anh ta thật nhẹ, nhưng ngón tay trên ngực tôi càng nhẹ hơn, như thể lông vũ phất qua.

Tôi không rõ, ở trước ngực tôi anh ta luôn vẽ nhưng đường cong vặn vẹo, hỏi anh ta, anh ta nói là vẽ chú, hỏi lại, anh ta không nói gì.



Không biết lâm ngôn hoan đã nghiêm hình tra tấn bác sĩ tư nhân của hắn thế nào, mà trong lần hai kiểm tra này, bác sĩ tư của hắn miệng giống như một cái khoá kéo, một chữ cũng không nói ra.

Vấn đề là, người ta đối với vấn đề bản thân của người khác, nghiêm túc không nói để làm gì?

” Bác sĩ, ông không nói cho tôi kết quả kiểm tra, còn kiếm kiểm tra cái gì nữa sao?”

Bác sĩ chỉ lắc đầu và không nói gì.

Tôi liếc anh tôi một cái. Anh nhổ cái kẹo mút trong miệng ra, kéo tay áo, đi lên xách bác sĩ đến lối đi an toàn: ” tới đi, chúng ta thân thiện trai đổi một chút”.

” Tha cho ta đi, thiếu gia nói, bất luận kết quả là gì cũng không được nói, bằng không hắn…..” Bác sĩ rùng mình một cái, ngậm miệng lại.

Có ý gì? Không thể nói với tôi?

Lâm ngôn hoan gọi đến giống như tâm hữu linh tê ( người có suy nghĩ giống nhau), tôi buồn bực hỏi:” lâm công tử, đây là ý gì? Tại sao lại không thể nói với tôi”.

Ở đầu giây bên kia, lâm ngôn hoan cười khúc khích:” không phải tôi tự mình đến để giải thích sao? Đứa trẻ không có dị thường, nhưng cô vẫn phải chú ý, đừng lại đi bắt quỷ đấy”.

“… giới tính?” Tôi nhịn không được hỏi một câu.

” Ồh, cô hẳn là đã đoán ra được, còn cần tôi phải nói ra sao?” Lâm ngôn hoan, giọng nói trở nên nghiêm túc:” cô nói những đồ vật đó huyền diệu khó giải thích, cô chỉ cần nói với tôi, lúc nào cô dần dùng tới bệnh viện và bác sĩ, tôi sẽ sắp xếp trước cho cô.”

” Không cần…..tôi nghĩ không cần thiết”. Tâm tình của tôi rơi xuống đáy cốc

Thời gian càng ngày càng gần, bất kể tôi tránh né lo âu, hạ mình xuống thế nào, dù anh tôi có khai sáng cho tôi thế nào, tôi cũng không thể an tâm.

Thường xuyên thức dậy trước bình minh, sau đó mở to mắt suy nghĩ miên man.

Giang khởi vân từng nói, giáo viên tiểu uông, có hai cái chưa hình thành oán khí, đó là nghiệp chướng của cô ấy, hiện tại có phải tôi cũng đang bước vào con đường nghiệp chướng của mình không?

” Tiểu kiều, tiểu kiều!” Anh tôi đẩy đẩy tôi, chỉ vào ti vi nói:” lớn tiếng chút”.

Làm sao vậy? Lại về kinh tế tài chính của lâm gia à? Tôi bật to âm thanh lên, phát sóng một tin tức, một địa danh mẫn cảm phát ra

Thạch tuyền mương tân thôn, nơi di dân của hoàng đạo thôn

” Liên hệ với trần lão đầu, hỏi hắn về tình hình”. Tôi nhanh chóng phân phó cho anh tôi.

Nội dung tin tức vĩnh viễn là mặt ngoài da lông ( ý nói là treo đầu dê bán thịt chó), tin tức nói ở viện dưỡng lão của thạch tuyền mương tân thôn, một vài người già chết một cách ly kì

Tôi dùng điện thoại tìm tòi một chút, phát hiện cảnh sát thông báo về việc này, có một tin tức treo giải cho ai bắt được, nghi phạm là một thiên niên khoảng 20 tuổi, cao khoảng 1m75

Mộ vân lượng xuất hiện.

Linh thai thành hình ngày càng gần hơn, nên hắn cũng bắt đầu hành động.

Trước đây hắn nói dùng pháp thuật sinh hồn chia lìa, rút ra một nửa linh hồn của linh thai, sau đó luyện hồn, như vậy hắn sẽ trở thành chủ nhân, còn luyện hồn kia sẽ trở thành nô lệ.

Còn nói muốn giúp tôi, lời nói này, tôi không tin.

Anh tôi cúp điện thoại nói với tôi:” trần lão đầu nói, viện dưỡng lão bị quỷ gây láo loạn, hắn có cha là nhân viên tạp vụ làm ở đó, hiện tại địa phương đang cố gắng che đậy dư luận”.

“….. Chúng ta đi xem sao?”. Tôi do dự hỏi

Hiện tại tôi thật sự không muốn mạo hiểm, nhưng chuyện về linh thai đang làm lòng tôi phiền loạn, tôi cùng giang khởi vân dây dưa đã hai năm, quyết định vận mệnh càng ngày càng gần.

Tôi….tôi có một chút muốn trốn tránh.

Điện thoại của tôi đột nhiên rung lên, bên kia là giọng nói cao ngạo của thẩm thanh nhụy:” mộ tiểu kiều, đế quân đại nhân biết thạch tuyền mương tân thôn đã sảy ra chuyện, ngài ấy nói chúng ta qua xem, hơn nữa còn thuận đường đưa ngươi cùng đi”

” …… Chúng tôi tự đi”. Tôi lạnh lùng trả lời.

” Ơ……chúng ta phụng mệnh hành sự, có gì bất mãn cứ nói với đế quân đại nhân, đây là đế quân đại nhân trực tiếp ra lệnh cho ta”.

” Tôi nói, chúng tôi sẽ tự đi”. Tôi cúp điện thoại

Tên giang khởi vân này, có thể ra lệnh cho thẩm thanh nhụy, nhưng lại không rảnh nói với tôi một câu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.