Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 224



Kẻ có tiền thật chú ý đến sự riêng tư, bởi vì không thể gặp quá nhiều người.

Lâm ngôn thấm khí chất trời sinh hậu duệ quý tộc căn bản không cần ngụy trang, giơ tay nhấc chân vừa thấy đã chính là kẻ có tiền, vị mã chủ nhiệm này đối với cô ấy đều kiên nhẫn trả lời các vấn đề.

Tôi yên lặng như một tùy tùng, trộm nhìn những nhân viên làm việc ở đây.

Bệnh viện này, ban ngày đều có âm khí quỷ dị, phát sinh sự tình, như vậy có ai không sợ hãi?

Từ trên lầu đi xuống, y tá ở quầy lễ tân ngẩng đầu nhìn tôi, biểu tình cười như không cười, làm tôi cảm thấy rất có thâm ý.

Vừa rồi cô ấy nhắc chúng tôi nhường thang máy cho người bệnh, nếu chúng tôi không nghe bước vào, ít nhất cũng lây dính một thân quỷ khí.

Loại hởi thở này dính lên người, nhẹ thì cảm thấy thân mình khó chịu, xui xẻo, phiền lòng, còn nặng sẽ sinh bệnh, ra cửa sẽ có tai nạn.

Hiện tại tôi đã học được, chuyện không liên quan đến mình, tôi coi như không thấy.

Các nhóm đại sư chỉ xem dương không xem âm, chính là đang cố gắng lo cho thân mình, tôi cũng không muốn động vào phiền toái.

Toà nhà an dưỡng đang được xây dựng ở phía sau, thoạt nhìn trông rộng mở sáng ngời, với cây xanh thật tốt, nhưng sau toà nhà này có hai đỉnh núi chạy dài, còn có một ngọn núi nhỏ giữa hai đỉnh núi này.

Đây cũng là thăm dò sát

Lâm ngôn hoan đối với tiểu nhân thăm dò đối diện văn phòng mình, áp dụng biện pháp thô bạo đơn giản — khiến đối phương dỡ bỏ.

Nhưng đây là đỉnh núi hình thành thăm dò sát rất khó xử lý, nói chung, nên xây dựng ở phương hướng không bị thăm dò sát nhìn trộm

Nhưng bệnh viện này hình như là cố ý….. Hoàn toàn tránh đi phong thủy cát vị ( may mắn trong phong thủy)

Âm tà sát, xuyên tim sát, sau núi có thăm dò sát, là ba cái địa lý đại sát không thể hoá giải.

Nghĩa trang công cộng trong chốc lát không thể dọn đi, tàu điện ngầm càng không thể yêu cầu quốc gia sửa lại tuyến đường, đỉnh núi phía sau cũng không thể dời đi.

Hơn nữa bệnh viện chính là nơi âm dương thay đổi, dòng khí phức tạp, hơn nữa đó là sát khí từ ba hướng……

Bệnh viện này, thật xứng với danh địa phương quỷ quái.

Tôi trên tay vẫn luôn kẹp tiền ngũ đế, vị mã chủ nhiệm này, lại không đưa chúng tôi tới gần bất kì gian phòng nào, có bệnh nhân đang an dưỡng.

Nơi này phòng bệnh an dưỡng giống như phòng xép khách sạn, bên ngoài có ghế sofa ti vi, bên trong phòng có nhà tắm, phòng ngủ

Hoàn cảnh không tồi, còn có vài người an dưỡng giả ở cùng với ý tá, cùng nhau đi trong sân tản bộ, lòng tôi nhớ đến từ nhã kỳ, không biết cô ta ở góc nào trong toà nhà này.

Lâm ngôn thấm cùng mã chủ nhiệm đã chu toàn, cô ấy nháy mắt với một vệ sĩ, người vệ sĩ kia đến bên tai tôi nói:” phònh 308″

Tôi ngay lập tức hiểu ngầm, hỏi toilet công cộng, người vệ sĩ kia cùng tôi rời đi

” Đi cầu thang”. Tôi nói với vệ sĩ

Tôi hiện tại đối với thang máy vô cùng bài trừ, trừ phi xác định không có vấn đề gì tôi mới dám bước vào.

Loại hộp sắt di động này, mỗi ngày đều đóng vào mở ra vô số lần, hơi thở hỗn loạn, là một nơi yêu thích của a phiêu

Cửa một số ngôi nhà cao tầng đối diện với cửa thang máy, đây là một bố cục không tốt.

Thang máy mỗi ngày khép mở, dòng khí đối diện cửa ngôi nhà, hơn nữa mỗi ngày đều có tiếng leng keng vang lên, đây cũng là một loại thanh sát.

Toà nhà này quá cao còn có phong sát, thanh sát, hình sát, ngẫm lại, nhà của tôi ba tầng độc lập tương đối tốt, sân trước sân sau, tuy rằng rất nhỏ, nhưng đó cũng là một trong điều cấm kị của phong thủy

Trước mặt tôi là phòng 308, nhéo tiền ngũ đế chuẩn bị mở cửa, cửa chính đột nhiên mở ra, làm tôi giật cả mình.

Một y tá nhìn tôi cảnh giác: “ngươi làm gì đó?”

” ….. Ta cùng bạn đến xem hoàn cảnh ở đây, tình cờ biết được từ tiểu thư cũng ở chỗ này, ta tới thăm cô ấy!”

” Không được, không được! Muốn thăm phải hẹn trước, không thể tùy tiện thăm hỏi, hơn nữa Từ Tiểu Thư đang trị liệu, không thể quấy rầy”. Y tá hung hăng nói.

“…… Như vậy……” Tôi liếc nhìn bên trong, chỉ thấy bóng dáng của mấy áo blu trắng.

Bệnh viện này lộ ra một cổ tử khí quỷ dị, bề ngoài, trời trong nắng âm, nhưng không biết bên trong dấu diếm bí mật gì.

Điện thoại rung lên vài cái, anh tôi gửi tin nhắn đến hỏi tôi đang ở đâu, anh đã tới trước cửa bệnh viện này.

” Không phải không hợp ý nhau sao?” Tôi chạy nhanh đến cửa bệnh viện đón anh tôi

“……. Không có biện pháp, chuyện của từ nhã Kỳ chúng ta không thể thoát khỏi các vấn đề, vẫn là nên làm rõ, để cho không bị ám sát nữa”. Anh tôi theo tôi đến sân sau, dọc đường đi nghe tôi nói những gì tôi đã thấy.

” Bác sĩ nơi này đi làm, trong thời gian làm việc không có ở trong phòng, chỉ có mã chủ nhiệm ở trong phòng khám làm chuyện đó…..”

” Hả? Chẳng nhẽ nơi này bác sĩ đều dùng lão nhị ( đứa con thứ hai, tương đương với chân giữa của nam giới), để tiêm chích à? Nếu gặp bệnh nhân nam thì phải làm sao? Trước hay sau đều được à?” Anh tôi nhíu mày hỏi

Tôi tròn mắt: “Anh có thể nghiêm túc hơn được không, Mộ vân phàm.”

” Anh rất nghiêm túc! Nơi này cùng hẻm quả phụ không khác nhau lắm? Chả qua là phục vụ đối tượng đa dạng hơn thôi…..” Anh tôi não mở rộng.

Lâm ngôn thấm cùng tôi tụ hợp, sắc mặt cô ấy khó coi, nhỏ giọng nói:” vừa rồi mã chủ nhiệm lừa dối tôi, nói tôi mau chóng nằm viện điều trị! Chẳng nhẽ tôi lại muốn vào ở sao?”

Anh tôi bĩu môi nói:” với đầu óc của cô còn muốn làm gián điệp, tỉnh bớt đi, chi bằng gọi anh cô phái người tới nằm vùng đi”.

Lâm Tiểu Thư biểu cảm bừng tỉnh nói: ” đúng vậy, tại sao tôi lại không nghĩ ra nhỉ.”

Anh tôi đặt tay lên bả vai tôi nói nhỏ:” Tiểu Kiều, em vốn dĩ đầu óc không được thông minh, ở cùng loại đại tiểu thư này sẽ trở nên ngốc nghếch hơn……. Loại chuyện này em cùng cô ấy đến làm gì? Buổi tối cùng em rể thổi gió bên gối, làm hắn phái quỷ sai tới điều tra có phải tiện lợi hơn không?”

“……… Là em tò mò sinh hồn chia lìa sẽ biến thành dạng gì, nên muốn tới xem”

Tôi thường nghe nói cái này phải yêu cầu pháp thuật cao thâm, nhưng tôi trước nay chưa từng thấy qua người sống bị chia lìa hồn phách, kìm nén không được lòng hiếu kỳ, pháp thuật này gần như đã điểm vào người tôi.

Chúng tôi thì thầm bước ra ngoài. Một lão bà ngồi xe lăn, đột nhiên làm điệu bộ với tôi. Bà ấy trên tay cầm một chuỗi hạt gỗ, tôi hoảng hốt, cảm thấy rất quen mắt.

Vừa mới đi được vài bước, tôi đột nhiên nhớ ra —- lão bà này tôi đã thấy….

Ở viện dưỡng lão của thạch tuyền mương tân thôn, những di dân của làng hoàng đạo đã bị hại, sau đó chúng tôi đi điều tra, một phù thủy phúc ngữ cùng tôi nói mấy câu, trên cổ tay bà ta quấn quanh một chuỗi gỗ đào.

Đây có phải là phù thủy đó?

Tôi vội chạy về phía bà ta, anh tôi hét: ” đừng chạy, tổ tông ơi, em làm gì đấy?”

Phù thủy này, sao lại xuất hiện ở đây?

Y tá đẩy phù thủy hỏi:” các ngươi biết vị lão bà này sao?”

” Ta….. Trước đây đi viện dưỡng lão, từng có gặp một lần, có thể cho chúng ta cùng bà ấy nói chuyện riêng được không?”

Y tá thấy tôi không giống người nhà, trợn mắt rút điện thoại ra xoát

” Lão bà, bà còn nhớ tôi không?” Tôi thử hỏi.

Lão bà thần trí so với trước kia có kém hơn chút, ánh mắt đục ngầu của bà lão nhìn chằm chằm vào tôi một lát, đột nhiên dùng phúc ngữ nói:” nha đầu….. Nơi này rất nguy hiểm, ngươi mau đi đi…”

Tôi đương nhiên cảm giác được nơi này rất nguy hiểm, nhưng hiện tại ban ngày ban mặt, còn có nguy hiểm sao?

” Nơi này…..” Bà ấy dùng ánh mắt ẩn ẩn có chút sợ hãi, cũng không dám mở miệng nói thẳng mà dùng phúc ngữ nói:” là một chỗ…..”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.