Trên đường trở về, anh tôi sắc mặt xanh mét lái xe, Trần lão đầu hôn mê, ngã vào ghế sau bất tỉnh nhân sự.
Tôi cảm thấy tôi là một kẻ ngốc. Không xem xét mà đã lắm miệng trả lời được được
Tiểu quỷ sai nói với tôi một cách thông cảm, nếu tôi trả lời những con quỷ này, liền sẽ bị bọn họ đi theo, tục xưng là quỷ theo hầu.
Tôi hiện tại không dám quay đầu lại, chiếc xe của chúng tôi đầy những quỷ hồn ghê tởm, người đầy thịt nát, nội tạng hôi thôi.
” Được rồi…….. tiểu kiều, đừng khóc, chúng ta coi như hấp thụ giáo huấn…… Về sau em nhớ thận trọng hơn, ngàn vạn lần không được tùy ý trả lời “. Anh tôi nặn nửa ngày mới ra được một câu
Tôi ôm mặt không dán ngẩng đầu, tôi sợ nhìn từ kính phản chiếu sẽ thấy quỷ hồn rải rác, người đầy thịt nát…bọn họ hiện tại, ngay phía sau tôi.
Vì nỗi sợ kích thích, tôi đã không buồn ngủ, anh tôi cũng căng thẳng thần kinh lái xe.
hôm nay ngồi xe một ngày. Về đến nhà mệt muốn chết, anh tôi đem trần lão đầu ném xuống sàn nhà, hắn quần áo không cởi mà ngủ thiếp đi
Tôi nhìn phía sau, theo tôi là 6 quỷ hồn, vừa khóc vừa mang chăn đắp cho anh trai.
( Có ai đến đoạn này mà cười điên đảo như mị không).
Tôi nên làm gì? Tôi phải mang theo 6 quỷ theo hầu ra ra vào vào sao? Nửa đêm tỉnh dậy, có bị doạ đến phát điên không?
Tôi mở cửa phòng, giang khởi vân dựa đầu vào giường, lật xem những cuốn sách trong phòng tôi.
Ánh mắt lạnh thấu xương, khoé môi như có, như không một tia cười lạnh nhìn, tôi nơm nớp lo sợ đi đến trước mặt anh ta.
Tôi phía sau theo cái gì, khẳng định anh ta thấy được, nhưng lúc này ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm tôi, chờ tôi mở miệng trước.
Tôi có thể nói gì? Ngoại trừ khóc lóc, cầu xin anh ta mang quỷ theo hầu tiễn đi, tôi còn có thể làm gì khác? Tiểu quỷ sai nói với tôi, tôi chính miệng đáp ứng những thỉnh cầu của quỷ oan, đây là một loại khế ước, phải siêu độ bọn họ mới được.
Nhưng tôi làm sao có thời gian đi tìm chuyên môn pháp sư về siêu độ cho bọn họ.
Giang khởi vân đóng cuốn sách lại, đứng dậy đứng trước mặt tôi. Ánh mắt tôi chỉ có thể nhìn chằm chằm vào cúc áo trên ngực anh ta.
” Giang… Khởi….. Vân…..anh có thể….giúp….giúp tôi không?” Tôi căng da đầu, hướng anh ta cầu xin, tôi có chút chột dạ, giọng nói nhẹ đến giống muỗi.
Trước khi ra ngoài, tôi đã rất hùng hồn tuyên bố, chúng tôi không có về sau, lúc này mới qua một ngày, tôi liền tới cầu anh ta cứu mạng.
May thay, anh ta không quan tâm đến cái khác, chỉ lạnh lùng nhắc nhở tôi: “em gọi ta là gì?”
“… Giang Khởi Vân.”
“Gọi lại.”
“… Giang … Khởi Vân.”
“… gọi lại.”
Tôi đem đầu vùi vào ngực. Tôi biết anh ta muốn nghe gì, nhưng tôi thực sự … Haizzzz
Thực không có tiền đồ
“… Phu quân.”
Không có tiền đồ, thật sự không có tiền đồ.
Hơi thở lạnh lẽo bao quanh tôi, dán dán trước ngực, nước mắt, môi đều đều cọ vào làn da lạnh băng.
Anh ta đưa tay ôm tôi, sau đó đẩy tôi vào phòng tắm:” mùi hôi, mau đi tẩy đi, nhớ dùng ngải diệp”
Tôi gật đầu, vừa đi lấy váy ngủ, vừa liếc trộm một cái, anh ta giơ tay lên không trung vẽ vẽ, một phù chú bay đến người bọn quỷ theo hầu.
Lòng tôi âm thầm nhẹ nhõm, chạy vào phòng tắm đổ nước, thuận tay cầm một bao ngải diệp ném vào.
Ngải diệp luôn có sẵn trong nhà tôi, nếu thân thể dính nhiều âm khí, sẽ dùng để thanh tẩy âm khí đó.
Chờ tôi lăn lộn xong, trời đã gần sáng. Giang khởi vân tuy rằng không ngủ nhưng anh ta như vậy lại chờ tôi suốt đêm, làm tôi ái ngại, nằm xuống, chủ động phá vỡ hàng rào ngăn cách, ngoan ngoãn cọ đến bên người.
Anh ta vẫn như vậy, lạnh lùng, không giải thích, không có tình ý xây dựng không khí, nhưng cũng sẽ không làm cho anh ta tức giận, nếu anh ta không vui, thì lửa giận cũng thực sự đáng sợ.
” Mật phong lâm thi sở là ở đâu” tôi hỏi
” Em có hứng thú với minh phủ”. Anh ta hỏi với đôi mắt nhắm nghiền.
”..không, tôi muốn tìm đề tài cùng anh nói chuyện một chút”. Tôi vô ngữ, chỉ có thể ăn ngay nói thật
Anh ta mở mắt ra, hiện lên một tia cười:” không phải, em đã oán hận ta trước sao, muốn nói chuyện mà không nghĩ tới sao.?
Tôi xác thực oán hận anh ta, tại sao lại nghĩ ra biện pháp như vậy, đây là con anh ta, anh ta nhẫn tâm sao.?
Chính là tôi nghe bạch vô thường nói, nữ quỷ lợi dụng không gian nghiêng lệch, từ mật phong lâm thi sở bay ra, lòng tôi có chút sợ hãi—– mãnh quỷ, ác linh quá nhiều, nơi chúng tôi ở, sẽ biến thành cái gì?
Người khác tôi mặc kệ, nhưng bố và anh tôi có gặp nguy hiểm hay không. Họ vốn dĩ là ở trong vòng tròn này, mỗi ngày cùng mấy thứ này tiếp xúc. Có phải những ngày trong vòng tròn này là người đầu tiên bị ảnh hưởng?
” Mộ tiểu kiều”. Giang khởi vân nghiêm túc nhìn tôi.” Ngay cả khi em oán hận ta, em cũng chỉ có thể cùng ta đến chết, ngoài việc chấp nhận, em không có lựa chọn khác”
Tôi không thích cách nói chuyện này, luôn lạnh lùng đả kích tôi vô căn cứ.
Tôi hy vọng xa vời anh ta rủ lòng thương, hy vọng xa vời anh đổi với tôi dịu dàng chăm sóc
” …bạch vô thường nói, ở âm cảnh thiên cung không tìm thấy anh, anh ở đây có phải đã lãng phí quá nhiều thời gian rồi không?. Tôi nặng nề mở miệng, cố gắng kiếm chủ đề cùng anh ta nói chuyện.
Giang khởi vân khẽ cười một tiếng, đưa tay lên véo cằm tôi.” Hắn nói ta sa vào sắc đẹp,? Thanh nhụy có một câu nói rất đúng, nữ nhân có bốn trụ thuần âm, xinh đẹp động lòng người, lại hay đa sầu đa cảm……..nhưng, em trong xương cốt vẫn còn chút cố chấp.”
Anh tiến lại gần, thì thầm vào tai tôi: “một chút … Cũng không nghe lời.”
tôi đã quá mệt mỏi, ngồi trong xe một hồi lâu, hơn nữa phản ứng mang thai rõ ràng, khiến tôi cảm thấy như mình cắn môi anh ta ngủ.
Nếu không, tại sao khi tỉnh dạy, khuân mặt đầy nước miếng.
Lúc này là giữa trưa, giang khởi vân đã biến mất, thói quen của anh ta là mất tích theo ý muốn, tôi cũng lười để trong lòng, duỗi tay lấy điện thoại, phát hiện wechat sắp nổ tung
Tống vi đã gọi vài cuộc, tôi thậm chí còn không nghe thấy giọng của cô ấy, nhìn thấy cô nhắn tin tới, tôi đoán giang khởi vân đã cúp máy
” Tiểu kiều, cậu không nuốn sống nữa à? Sáng nay là lớp chuyện ngành của Tạ Đỉnh Đỉnh, cậu ngang nhiên trốn học, gọi điện cũng bị treo mấy giây, cậu có phải cùng bạn trai lăn lộn ở giường không.?”
” Tạ đình đình nói, hắn sẽ sắp xếp một kỳ thực tập mùa đông, cậu đang bị hắn theo dõi, nhớ rõ, khoá sau nhất định phải tới. Đừng trách tôi đã không nhắc nhở cậu”