Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 87



Trước mặt của hai quỷ sai cùng tôi, anh tôi đã chế giễu giang khởi vân một cách không tử tế, nhưng giang khởi vân không có chút tính tình nào.

Ngược lại, làm tôi tỉnh ra một chút.

Tôi không nên ở nơi này buồn bực, cũng bởi vì tôi tâm trạng không tốt, cãi nhau ở nơi này, chỉ làm tâm trạng càng thêm không tốt, nếu đổi địa điểm thành phòng tôi, kết quả sẽ không giống nhau.

Khi đến thạch đền thờ ở chợ phía tây, tôi vội vàng tháo kính râm xuống, đeo trên mặt cho giang khởi vân.

Tóc anh ta rất dài, dùng dây buộc một bên, lỏng lẻo, một vài sợi rơi xuống trước ngực, thoạt nhìn rất cổ điển, bị tôi mang lên một cặp kính dâm, chẳng có chút nào đặc biệt cả.

Tôi không nhịn được cười, cố gắng xụ mặt xuống— tôi đang mang khẩu trang, hẳn là anh ta sẽ không phát hiện ra tôi cười.

Đường phố của chợ phía tây khác với chợ phía đông, chợ phía đông tương đối hẹp, hai bên đường là những của hàng đồ cổ nhỏ, trên lề đường cũng có người bán hàng rong, còn nhìn thấy một bóng đen bán chính mình, trên ngực có một mảnh bìa cứng ghi: bán chính mình, cầu linh bảo bí truyền kinh.

Nhưng ở phía tây,đường phố rộng lớn mà lạnh lẽo, không có nhiều người lui tới, thạch đền thờ cao lớn, khí chất, hai bên đường các cửa hàng có vẻ còn cao lớn hơn

Anh tôi nói trong vòng tròn phía tây này, đều là người có đạo hạnh, chắc ở đây là một khu thương nghiệp cao cấp.

Quả nhiên đồ vật quý rất nhiều, chúng tôi đi đến một cửa hàng bán phù chú, chủ tiệm thấy chúng tôi tiến vào, lười biếng nói:” nhìn trúng cái gì thì tự nhặt, tự mình mua sắm, nơi này có mã QR, có thể quét mã trả tiền”

Tôi không nói gì, móc điện thoại ra đứng ở cạnh cửa, chờ anh tôi đi nhặt phù chú.

Trong khi chờ, đột nhiên có một cú búng nhẹ dưới chân, tôi tưởng mình bị chóng mặt, ai ngờ sau đó, mặt đất đột nhiên rung chuyển dữ dội.

động đất? Minh phủ cũng có động đất?!

Đầu tôi cứng lại, giang khởi vân nhanh chóng đưa tay ra ôm tôi, áp tôi vào lồng ngực

Tôi…… Thật sự cảm thấy chính mình không có chút tiền đồ.

Anh ta chỉ có một động tác như vậy, lòng tôi cảm xúc tựa như hạt bụi trên đôi cánh bướm, theo gió tiêu tan.

Tôi ngẩng đầu lên nhìn về phía anh ta, ở khoảng cách gần như vậy, từ khe hở của kính râm tôi có thể nhìn thấy mặt anh ta.

Có thể nhìn thấy yết hầu cùng cằm, đường cong sắc bén.

Còn có thể nhìn thấy đôi môi lạnh băng cùng sống mũi cao thẳng.

Cùng có thể nhìn thấy amh ta hơi nhíu mày với sự lo lắng trong ánh mắt.

Chủ tiệm mở miệng mắng, vang lên bên tai tôi: mẹ nó, làng hoàng đạo pháp trận lại bị nghiêng, tà khí cũng quá nhiều, nay va chạm lại trôi ra ngoài không biết bao nhiêu tà linh ác quỷ,…..này, ngươi mua nhiều phù chú để phòng thân đi, thu phục được lệ quỷ, sẽ thu phục được nhiều thứ nữa, đều là người trong cuộc, hiện tại không ra lực, về sau muốn có cuộc sống tốt đẹp cũng không được.

” Không thành vấn đề” anh tôi từ bàn chui ra, trực tiếp đặt lên vài hộp phù chú:” như vậy, vì cuộc sống tốt đẹp hơn, hãy đánh chiết khấu cho tôi đi, ông chủ”.

“…”



Giang khởi vân trong ánh mắt ngập tràn sự lo lắng, làm tôi tinh thần cũng bất an.

Nghĩ những gì anh ta nghĩ, yêu những gì anh ta yêu.

Ghét những gì anh ta hét, thích những gì anh ta thích.

Có lẽ đây là tình yêu ngu xuẩn, thường bị người đời chỉ trích.

Anh ta như bóng tối, ngầm chiếm hết mọi thứ về tôi.

Rồi lại vươn tay ra, làm tôi cầm, giống như cầm một cây gỗ.

Tôi oán hận anh ta lạnh lùng, cũng không dám tưởng tượng trong bụng, linh thai hình thành, sau lại bị pháp thuật lấy ra trở thành con mắt của pháp trận như thế nào.

“Tiểu kiều”. Giọng của anh tôi đánh thức tôi dậy:” em sợ à? trả tiền đi, chúng ta đi nơi khác.”

“Uh……”

Tôi thất thần, điện thoại rơi xuống, giang khởi vân cúi xuống giúp tôi nhặt lên, đặt trả lại tay tôi.

Quét điện thoại, tôi mở to mắt: “220.000?!”

Anh tôi thì thầm:” anh đã lấy gấp đôi, ông chủ nói lấy nữa đi, không đợi pháp trận sụp đổ, hắn sẽ chết trước.”

Tôi nhìn một đống phù chú lớn, nghĩ thầm, có đủ cho anh tôi dùng trong ba tháng không? Trời ơi, mỗi tháng tốn bảy, tám mươi nghìn để mua phù chú, ngành này chi phí quá cao.

Không có cách nào khác, ai bảo chúng tôi không chịu học vẽ phù, chỉ có thể thành thật bỏ tiền ra mua

Giang khởi vân nhàn nhạt hỏi một câu:” em đau lòng vì tiền”.

Tôi miễn cưỡng cười cười:” nghành này kiếm tiền mau, nhưng tiền cũng ra như nước….anh đương nhiên không hiểu những phiền não của người phàm rồi.”

Trong cửa hàng lớn, tôi thấy rất nhiều đồ vật kì lạ, ông chủ kia nhìn tôi, đôi mắt không ngừng đánh giá, hắn hẳn là sẽ không nhận ra giang khởi vân, tôi đeo cho anh ta kính râm, cũng vì để quỷ sai không nhận ra.

Ông chủ gầy gầy không để ý đến anh tôi, ngược lại từ quầy xoa xoa tay đi về phía tôi.

” Cô nương, nhìn cô không giống người thường, có phải…..đã kết minh hôn”. Hắn hỏi

Tôi trộm nhìn giang khởi vân bên cạnh, anh ta không có phản ứng gì, có lẽ đã quá quen với việc coi người phàm là không khí.

” Đúng”. Tôi thành thật gật đầu.

Hắn nhếch miệng cười, bộ dáng gian thương bắt đầu nổi lên:” tôi không phải muốn hỏi thăm chuyện riêng tư của cô, tôi chỉ cảm thấy hơi lạ……ba thế hệ gia đình tôi từ khi mở cửa hàng này, đã gặp không ít cô gái giống như cô.”

” Các cô gái khác kết minh hôn, nhìn rất tiều tụy, âm dương hai giới khác nhau, phu thê ở cùng nhau sẽ làm đối phương tổn hại tinh khí, cho nên tới nơi này mua đồ đều là về trị thân thể …. Cuối cùng hồn cũng về một chỗ, nhưng có thể làm cho đối phương sống lâu hơn một chút”.

Ông chủ chạm vào bộ ria mép, nhìn ra không trung hồi tưởng.

Tôi cảm thấy, hắn bắt đầu muốn lừa tôi.

” Nhưng rất hiếm người giống cô, cô rất đẹp, theo lý thuyết…..là đàn ông đều sẽ giữ không được mình, nhìn sẽ tiều tụy hao tổn tinh thần, nhưng cô thì ngược lại, đôi mắt trong trẻo, làn da mềm mại, môi tươi đẹp, ướt át….”

Tôi lùi lại phía sau, nhịn không được mà hỏi:” ông rốt cuộc muốn nói cái gì?”

Ông chủ nghiêm túc hỏi:” cô nương, cô có phải…….phu thê sinh hoạt không hoà hợp?”.

” Hả”. Tôi nhìn chằm chằm

” Không quan trọng, cô nương, tuy là minh hôn nhưng vẫn phải……tình ái hài hoà đúng không? Ở chỗ tôi có bán loại thuốc đặc biệt chuyên dụng, chẳng sợ người chồng quỷ của cô bị bệnh yếu sinh lý, có thể làn cho hắn trở lên linh hoạt, khoẻ mạnh hơn.” Ông chỉ tự hào vỗ ngực nói:” cửa hàng này của lão đã được trăm năm, chất lượng đảm bảo, sử dụng rất tốt”

Tôi ngây người, quay sang nhìn trộm giang khởi vân, anh ta trên mặt không có một tia dao động, nhưng anh tôi lại ở một bên cười điên cuồng.

Không, không, không….anh ta không phải bệnh yếu sinh lý…..” Tôi nhanh chóng lắc đầu.

Ông chủ mà nói thêm câu gì nữa, cửa hàng trăm năm chắc không giữ nổi.

” Ồ, cô bảo vệ chồng mình như vậy, đừng cảm thấy khó nói chuyện, dù sao cũng là vấn đề tình dục lành mạnh, tôi ở đây còn có thuốc tăng trưởng dương v*t và cường dương….”

” Không cần”. Tôi đỏ mặt nói

Tôi hiện tại xuống giường chân đều mềm nhũn, ông chủ giới thiệu những thứ này, là muốn tôi chết sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.