Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1063



Chương 1063

Lúc này, Phạm Nhật Minh đang mở một cuộc họp qua điện thoại.

Trên đường đi, Trung Huy cũng đã gọi điện thoại tới, anh lại không có thời gian để nghe máy. Cho nên đến khi cuộc họp kết thúc, anh mới mở điện thoại ra mag gọi lại cho anh ấy.

“Có chuyện gì?”

“Tổng giám đốc Phạm, vừa nãy cô chủ có gọi điện thoại cho tôi để hỏi địa chỉ công ty của anh. Chắc hẳn là cô ấy muốn tới tìm anh.”

Trung Huy nói.

“Cái gì cơ?”

Phạm Nhật Minh nhíu mày, anh lập tức đi ra khỏi phòng họp. Nhưng bên ngoài lúc này là một màu đen kịt,  chỉ có mỗi đèn trong phòng làm việc của anh là còn sáng, đâu thấy bóng dáng của người phụ nữ nào ở đâu?

“… Cô chủ không có ở đây sao?”

Trung Huy nghe thấy giọng nói của Phạm Nhật Minh, lập tức nói ra suy đoán của mình.

“Được rồi, để tôi đi tìm cô ấy một chút.”

Nói xong câu đó, Phạm Nhật Minh lập tức cúp điện thoại.

Anh bước nhanh về phòng làm việc của mình, cầm lấy cái áo khoác đang treo trên móc, rồi lập tức xoay người bước ra ngoài, lúc này. Bước chân của người đàn ông đang lộ ra vẻ vội vàng hiếm thấy.

Người phụ nữ kia, rốt cuộc là đang ở đâu rồi?

Phạm Nhật Minh đi vào đại sảnh của công ty. Anh cho rằng chắc là Nguyễn Khánh Linh sẽ chờ anh ở đây, nhưng kết quả là anh chỉ thấy một cái đại sảnh trống rỗng, không có ai.

Cô không ở đây…

Sắc mặt của anh có chút ngập ngừng. Anh khởi động lại điện thoại, rồi vừa gọi điện thoại cho người phụ nữ kia, vừa đi về phía bãi để xe.

Có khi nào cô không tìm thấy anh cho nên đã tự mình về khách sạn trước rồi không?

Phạm Nhật Minh đi ra khỏi thang máy, đột nhiên anh nghe thấy tiếng chuông điện thoại quen thuộc.

Là tiếng chuông điện thoại của Nguyễn Khánh Linh. Cô đang ở chỗ này sao?

Sắc mặt của anh đột nhiên có chút chấn động. Anh lập tức bước chân nhanh hơn, đi về phía phát ra tiếng chuông đó.

Ngay sau đó, anh đã tìm được Nguyễn Khánh Linh.

Chỉ thấy người phụ nữ đó đang ngồi trên mặt đất, lưng của cô tựa vào xe của anh, khuôn mặt nhỏ bé của cô cúi xuống rồi vùi vào giữa hai cánh tay, mái tóc dài rơi rải rác trên vai của cô làm cho cả khuôn mặt của cô đều bị che hết.

Cả cơ thể nhỏ bé của người phụ nữ này đang cuộn tròn vào người. Tiếng chuông điện thoại vẫn vang lên, nhưng dường như cô lại không nghe thấy. Cô vẫn cúi đầu với dáng vẻ vừa đáng thương lại có chút ủy khuất.

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Phạm Nhật Minh lại nhịn không mà cảm thấy có chút đau đớn. Anh cũng không suy nghĩ gì nhiều mà trực tiếp cởi áo khoác của minh ra rồi khoác thêm cho người phụ nữ.

Đúng lúc này, người phụ nữ bỗng nhiên ngẩng đầu, chắc là cô đã giật mình mà tỉnh lại.

Đôi mắt của cô còn mang theo một chút sự mơ màng của người vừa mới tỉnh dậy.

Nhưng ngay sau khi cô nhìn thấy người đàn ông trước mặt, cô lập tức trở nên tỉnh táo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.