Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1097



Chương 1097

Nguyễn Khánh Linh nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc của cô ta, có chút khác với vẻ mặt vô tư trên máy bay lúc trước, trong lòng tăng thêm sự nghi ngờ: “Có chuyện gì vậy?”

Hà Tử Ngưng nhìn người phụ nữ trước mắt, im lặng một lúc.

Nguyễn Khánh Linh vẫn giống như trước kia, vẫn là bộ dáng không quan tâm đến thế sự, không giống với bộ dáng cùng thanh mai trúc mã dây dưa không dứt.

Chỉ là, những lời nói vừa rồi của Hiên Viên Minh quả thực làm cho cô ta phải để ý.

Có lẽ bị Hà Tử Ngưng nhìn nên không được tự nhiên, Nguyễn Khánh Linh không khỏi nhíu mày, đang định nói cái gì đó thì Hà Tử Ngưng bước nhanh đến chỗ cô, cuối cùng cũng mở miệng.

“Chị dâu nhỏ, cô và Mạch Phong Trần có quan hệ gì?”

Hà Tử Ngưng tính cách thẳng thắn, lại quá để ý đến trên người của Phạm Nhật Minh, muốn biết Nguyễn Khánh Linh rốt cuộc có xin lỗi chuyện của anh hay không, cho nên cô ta nói chuyện cũng không có lòng vòng.

Chỉ là, Nguyễn Khánh Linh vừa nghe thấy lời này của cô ta, trong lòng lại buồn.

Cô hỏi lại: “Làm sao cô biết được anh Trần?”

“Anh Trần?”

Sắc mặt Hà Tử Ngưng có chút nghiêm túc: “Cô cùng với cái người tên là Mạch Phong Trần kia, thật sự là thanh mai trúc mã sao?”

“Thanh mai trúc mã?”

Nguyễn Khánh Linh vừa nghe thấy những lời cô ta nói, suýt chút nữa bị sặc nước miếng của mình.

Cô vội vàng giải thích: “Cô nói cái gì vậy? Anh Trần không phải là thanh mai trúc mã của tôi, anh ấy là anh trai tôi.”

“Không phải cô chỉ có mỗi một cô em gái thôi sao?”

Hà Tử Ngưng cau mày, quả nhiên là không tin lời cô nói.

Nguyễn Khánh Linh cảm thấy bất lực, cũng không biết tại sao người phụ nữ này lại đột nhiên hỏi cô mấy vấn đề như vậy, lại một mực mang chuyện lúc nhỏ ra đổi thành chuyện tình cảm.

Cô đành giải thích với Hà Tử Ngưng. Cô nói: “Tôi xem anh ấy là anh trai cả, không có suy nghĩ nào khác.”

Nghe thấy vậy, trên mặt Hà Tử Ngưng cuối cùng cũng xóa tan được sự nghi ngờ, cô ta cũng có vẻ ngại ngùng.

Vì thế, cô ta giải thích cho Nguyễn Khánh Linh, nói: “Rất xin lỗi chị dâu nhỏ, là tôi hiểu lầm cô.”

Nói xong, Hà Tử Ngưng trợn mắt, có chút bực mình nói: “Cũng đều tại cái tên Hiên Viên Minh kia! Nếu không phải anh ta ở trên bàn tiệc nói lung tung, tôi cũng không có hiểu lầm như vậy.”

Nguyễn Khánh Linh gật gật đầu, chỉ là trong lòng cô vẫn có chút kỳ lạ, lại hỏi: “Cô giống như là có chút quan tâm đối với chuyện của tôi và Phạm Nhật Minh?”

Quả thật, cô cũng chỉ là nói đùa, cho nên mới hỏi như vậy, kết quả, Hà Tử Ngưng nghe vậy, vấn đề này lại làm cho cô ta giống như gặp kẻ thù lớn vậy.

Vẻ mặt cô ta có chút kích động, vội vàng thanh minh, nói: “Tôi cũng coi Phạm Nhật Minh như anh trai để đối xử, hôn nhân của anh ấy tôi đương nhiên là quan tâm rồi! Chị dâu nhỏ, cô đừng suy nghĩ nhiều làm gì.”

Nghe thấy vậy, Nguyễn Khánh Linh cũng thật sự không suy nghĩ thêm cái gì nữa.

Dù sao, từ trước đến giờ ánh mắt của Hà Tử Ngưng đối với cô cũng rất tốt, cô hoàn toàn không ngờ rằng người phụ nữ trước mặt này, đối với Phạm Nhật Minh có nhiều tâm tư đến như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.