Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1124



Chương 1124

Đúng là thứ gì đâu… Anh ta vừa nói với cô gái kia mình không có người quen ở đây, giờ bảo bọn họ chạy tới mà gặp phải cô ấy, vậy anh ta phải giải thích như thế nào đây…

Sự thật chứng minh, ghét của nào trời trao của nấy.

Giang Đức đang nghĩ xem nên gọi điện thoại cho Mia nói như thế nào để cho cô ấy tránh mặt đi, lại nghe thấy ngoài cửa có tiếng chuông di động vang lên.

Mia trông thấy là điện thoại của anh ta, đẩy cửa ra, tiện tay mở điện thoại cho anh ta,

“Tôi về rồi.”

“… Nhanh thế.”

Giang Đức chỉ có thể miễn cưỡng cười đáp.

Anh ta nhìn Mia mang đồ ăn đến cho mình, nhịp tim đập thật nhanh, anh ta còn đang nghĩ xem lát nữa giải thích chuyện của đám Hiên Viên Minh như thế nào.

Mia nhìn anh ta vẫn không hề động đũa thì lấy làm lạ, hỏi: “Sao lại không ăn cơm? Đồ ăn không hợp khẩu vị à?”

“Không phải.”

Giang Đức vội vàng nói.

Anh ta cầm đũa, đang định ăn cơm, kết quả cửa phòng bệnh lại bị đẩy ra.

“Giang Đức, cậu không sao chứ?”

Giọng nói oang oang của Hiên Viên Minh nháy mắt truyền vào trong phòng, một nhóm người nhanh chóng chạy rầm rập vào.

Mia nghe vậy, ánh mắt nghi hoặc thoáng cái rơi lên người Giang Đức.

Giang Đức nhún vai, tỏ vẻ không quen mấy người kia, sau đó thừa dịp Mia quay đầu đi thì vội làm trò với Hiên Viên Minh, anh ta giành lên tiếng trước: “Sao các cậu còn tới đây? Nhật Minh còn chưa về à? Không phải các cậu ở chung với cậu ta sao? Tôi đã bảo đừng có tới rồi, cậu ta còn đang chờ các cậu đấy.”

Tốt xấu gì Hiên Viên Minh và Giang Đức đã làm anh em với nhau lâu vậy rồi, hơn nữa còn thấy một cô gái xinh đẹp lạ mắt đứng ở đây, anh ta lập tức hiểu ra.

Thế là anh ta lập tức đáp lời: “Nhật Minh đuổi theo chị dâu rồi, tạm thời chưa về được, cho nên bọn tôi qua đây thăm cậu trước.”

Nói xong, Hiên Viên Minh lại nhìn Mia, trên mặt nở nụ cười anh ta cho là thân mật, nhưng thật ra lại là nụ cười đểu, hỏi: “Xin hỏi cô là…”

“Chào anh, tôi tên là Mia.”

Ở trước mặt người ngoài, Mia vẫn tỏ ra rất lễ phép.

Dù trong lòng cô ấy có nghi ngờ thật, nhưng trên mặt vẫn không thể hiện ra.

Sau đó Hiên Viên Minh lại hỏi: “Là cô đang chăm sóc cho Giang Đức à?”

Mia gật gật đầu, cô ấy kín đáo nhìn Giang Đức một cái, sau đó nói: “Thật ra là từ chiều tôi đã định đi rồi, nhưng anh ta nói với tôi là anh ta không quen ai ở đây, tôi cũng không ngờ là các anh sẽ tới.”

Hiên Viên Minh cũng nhìn Giang Đức.

Cái nhìn này đã chứng tỏ anh ta cũng cảm thấy vui vẻ. Anh ta đã quen người đàn ông này nhiều năm như vậy mà từ trước tới giờ đối phương đều rất lý trí, không biết sợ hãi, mà cười cứng đờ như bây giờ đúng là khó gặp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.