Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 117



Chương 117

Vẻ mặt của tổng biên tập đột nhiên trở nên vô cùng độc ác.

Nguyễn Khánh Linh, hôm nay cô dám làm nhục tôi như vậy, tôi nhất định không cho cô sống yên lành.

Bộ quần áo trên người bị cô vứt thẳng vào thùng rác bên ngoài biệt thự, chỉ cần bộ quần áo vẫn còn ở đó, cô vẫn cảm thấy dường như trên người mình còn lưu lại mùi ghê tởm của người đàn ông đầu trọc đó.

Phạm Nhật Minh ở ngoài phòng khách, đương nhiên anh nhìn thấy lúc Nguyễn Khánh Linh vào đã làm gì.

Anh bất giác suy nghĩ, Nguyễn Khánh Linh từ trước đến giờ đều rất tiết kiệm, sao đột nhiên hôm nay lại vứt quần áo như vậy?

Nhất định là đã có chuyện gì xảy ra.

Thế là Phạm Nhật Minh ra hiệu cho chú Hùng đi hỏi xem thế nào.

Chú Hùng thấy vậy thì tiến lên trước, ngăn cản Nguyễn Khánh Linh đang muốn bước lên tầng, hỏi: “Cô chủ, sao cháu lại vứt quần áo đi như vậy?”

Vẻ mặt của Nguyễn Khánh Linh bình tĩnh: “Trên đường về gặp phải chó, bẩn rồi nên vứt đi.”

Nói xong, cô đi lên tầng.

Phạm Nhật Minh mím môi, một lúc sau mới hỏi: “Vừa nãy cô ấy ra ngoài làm gì vậy?”

“Hình như đi đến tòa soạn Hương Xuân để phỏng vấn, lúc cô chủ ra ngoài vẫn còn cười ha ha, tâm trạng rất tốt.”

Chú Hùng không thể hiểu được.

Tòa soạn Hương Xuân, chắc là tòa soạn mà cô định ký hợp đồng.

Phạm Nhật Minh trầm tư một lúc rồi nói: “Chú Hùng, chú đi tra giúp tôi về tòa soạn đó.”

Sau khi Phạm Nhật Minh nói xong, anh ngồi thêm một lúc, cuối cùng vẫn lên tầng gõ cửa phòng Nguyễn Khánh Linh.

Nguyễn Khánh Linh đi ra mở cửa, cô nhìn anh một cái, không nói gì, quay người trở về giường của mình.

Phạm Nhật Minh nhìn thấy bộ dạng này của cô thì biết cô đang tức giận, cả mặt đều lộ ra vẻ bực bội.

Anh bình tĩnh hỏi: “Sao vậy? Không vui à?”

Nguyễn Khánh Linh nhìn anh, trong một khoảnh khắc đã muốn nói ra khỏi miệng, thế nhưng cuối cùng vẫn không nói được.

Chuyện đi tìm công việc mà lại gặp phải người không ra gì cũng không phải là chuyện đáng ngạc nhiên, cô không muốn làm phiền Phạm Nhật Minh vì chút chuyện nhỏ này, để anh cảm thấy mình là một người vô dụng.

Một chút chuyện nhỏ này, cô có thể giải quyết.

Nguyễn Khánh Linh nghĩ như vậy, thế là lắc đầu, nói: “Không có gì.”

Phạm Nhật Minh cũng không lập tức tiếp lời.

Anh quan sát tỉ mỉ như vậy, sao có thể không nhìn ra sự do dự của cô chứ.

Cô không muốn nói với anh về chuyện đó.

Phạm Nhật Minh ý thức được điều này, trong lòng đột nhiên cảm thấy mất mát. Anh cũng không biết cảm giác này từ đâu ra, hoặc là do khi anh hỏi, thái độ của Nguyễn Khánh Linh vô cùng lạnh nhạt và xa cách.

Anh không kiên trì hỏi tiếp nữa, dù sao người phụ nữ này cũng quyết định không nói cho anh rồi.

Thế là, Phạm Nhật Minh cũng lạnh nhạt nói: “Không có chuyện gì thì tốt, ngủ sớm đi, ngày mai phải quay về nhà cũ để thăm ông.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.