Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1303



Chương 1303

Điều quan trọng nhất là người đàn ông này còn rất trẻ, cao hơn anh ấy hẳn một cái đầu, khuôn mặt tuấn tú, tai có đeo khuyên màu đen, anh ấy quan sát ánh mắt của Lâm Đỗ Nhã, vừa nhìn là biết có suy nghĩ không đứng đắn rồi.

Trung Huy chưa từng gặp qua người đàn ông này, có lẽ là người mới.

“Em chọn anh ấy.”

Lâm Đỗ Nhã nói.

“Không được.”

Trung Huy vô thức từ chối, lúc này, Lâm Đỗ Nhã quay lại nhìn anh ấy, nở một nụ nghi ngờ nhưng lại có chút đắc ý.

“Tại sao lại không được?”

Lâm Đỗ Nhã hỏi.

Trung Huy nhìn người đàn ông đó một lúc lâu, nhưng anh ấy không nói rõ lý do, chỉ là anh ấy không muốn Lâm Đỗ Nhã tập luyện cùng với người đàn ông này.

“Không được chính là không được, không có lý do gì cả.”

Nghe vậy, Lâm Đỗ Nhã cười nói: “Nếu như anh không thể đưa ra lý do, em sẽ luyện tập với huấn luyện viên này đấy nhé!”

Lâm Đỗ Nhã muốn thử xem, rốt cuộc Trung Huy có đưa ra câu trả lời mà cô ấy đang mong muốn hay không?

Dù người đàn ông chọn cách im lặng, nhưng anh ấy vẫn cố chấp không chịu đồng ý.

Lúc này, huấn luyện viên nam mà Lâm Đỗ Nhã chọn đã quan sát bọn họ được một lúc lâu, cuối cùng anh ta cũng hiểu được tình hình.

Anh ta không thể phủ nhận rằng lần đầu tiên nhìn thấy người phụ nữ này, anh ta đã bị thu hút bởi gương mặt xinh đẹp của cô ấy, anh ta đã từng thấy rất nhiều người xinh đẹp, nhưng người phụ nữ xinh đẹp gần như hoàn hảo mà lại có khí chất như Lâm Đỗ Nhã thì đây là lần đầu tiên anh ta được gặp.

Thân là một người đàn ông sinh lực dồi dào, đương nhiên anh ta rất sẵn lòng huấn luyện một phụ nữ xinh đẹp như vậy.

Nhưng người đàn ông đi cùng cô ấy thực sự làm anh ta cụt hứng, cứ một mực muốn ngăn cản cô ấy lại.

Ban đầu anh ta nghĩ người đàn ông đó là bạn trai của người phụ nữ nên mới không vui, nhưng sau khi nghe ngóng một lúc anh ta cảm thấy mối quan hệ giữa hai người họ có lẽ không phải như vậy.

Anh ta bắt chuyện: “Chào cô, người này là anh trai của cô sao?”

Lâm Đỗ Nhã lắc đầu mỉm cười: “Không, chúng tôi không có quan hệ gì cả. Anh ấy chỉ là huấn luyện viên cũ của tôi thôi.”

Người đàn ông nghe vậy, cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm, nếu như không có quan hệ gì với nhau thì chỉ cần anh ta ngỏ lời nữa là xong.

Vì vậy, anh ta phớt lờ Trung Huy, nói: “Đã vậy thì, nếu như cô muốn luyện tập với tôi, thì cần gì phải quan tâm đến ý kiến của người khác cơ chứ?”

Người đàn ông nhìn Lâm Đỗ Nhã, dừng lại một chút, mỉm cười nói: “Tôi sẽ rất vui mừng nếu như được trở thành huấn luyện viên của cô.”

Trung Huy nhìn huấn luyện viên nam kia, nắm tay siết chặt lại.

Người đàn ông này, vừa nhìn là biết không phải loại tốt đẹp gì, là tên lưu manh nhất trong tất cả các tên lưu manh, anh ấy thật sự không hiểu tại Lâm Đỗ Nhã lại chọn anh ta cơ chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.