Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1464



Chương 1464

Lúc trước Phạm Nhật Minh đã từng nói với cô Giang Đức rất thích Mia, hiện tại anh ta lại chạy tới đây, vậy có phải anh ta sẽ đi cùng Mia tới Thụy Sĩ không?

Nguyễn Khánh Linh cuối cùng cũng đứng yên trong ngực người đàn ông, ngoan ngoãn hơn rất nhiều, thấy Giang Đức đi đến trước mặt Mia, trong mắt cũng dần dấy lên vẻ tha thiết mong đợi.

Nhưng khác với cô, lúc Mia thấy Giang Đức thì đáy mắt nhanh chóng hiện lên vài tia vui mừng, nhưng rất nhanh đã biến mất.

Cô giả vờ lạnh lùng nhìn về phía Giang Đức, hỏi: “Tại sao anh lại tới đây?”

“Anh đến Thụy Sĩ, nhân tiện ngồi trên máy bay nhà em.”

Nụ cười trên mặt người đàn ông vẫn ấm áp như trước, nhưng ánh mắt anh ta nhìn Mia lại có thêm sự cuồng nhiệt và chấp niệm không dễ dàng nhận thấy.

Nói anh ta hèn hạ cũng được, được lợi xông vào cũng không sao, tóm lại, lần này anh ta không thể mất cô nữa.

Anh ta không muốn phải trải qua loại cảm giác đau đến mức tan nát lục phủ ngũ tạng này lần nữa đâu.

Nghe thấy anh ta nói thê, Mia lại sững sờ, sau đó nhíu mày: “Ai đồng ý cho anh đi?”

Anh nhanh trở về đi.

Những lời này còn chưa nói ra thì đã bị Giang Đức chặn lại, người đàn ông cười, trong mắt lóe lên vài phần ánh sáng ái mộ dành cho người phụ nữ: “Em không đồng ý, nhưng bác trai đồng ý đấy.”

“… Anh nói dối.” Mia suýt nữa bị nụ cười của anh ta làm cho mê hoặc, cô ho nhẹ một tiếng, giọng nói có chút mất tự nhiên.

Cô không tin anh ta thật sự nói chuyện này với ba đâu.

“Không tin thì em hỏi thử đi.”

Khuôn mặt Giang Đức cực kỳ bình tĩnh, xem ra không giống như đang nói xạo.

Còn Mia lại chậm chạp không nói gì.

Thần trí bố bây giờ mơ mơ màng màng, ngay cả mình là ai cũng không nhớ, tất nhiên không khả năng nhớ chuyện của Giang Đức được.

Cô biết người đàn ông này đang nói dối, anh ta đang muốn đi Thụy Sĩ với mình.

Trong lòng Mia cũng cảm thấy có chút cảm động, nhưng cô cũng không biết mình nên giải quyết thế nào cho hợp lý.

“Tôi không đi cùng anh đâu, anh trở về đi.”

Giang Đức lại không thèm để ý tới lời của cô, anh vẫn cười cười, lại sau đó đi về phía Mia hai bước: “Em không đi cùng anh, vậy muốn cùng ai nữa?”

Thấy người đàn ông tới gần, mặt Mia hiện lên chút bối rối, cô thốt lên: “Phong sẽ đi theo tôi.”

Lúc Giang Đức nghe thấy lời này của cô, trên mặt cũng hơi phiền muộn, đến lúc này rồi mà cô còn muốn dùng người đàn ông khác để ngăn cản anh ta, chẳng qua, anh ta vẫn cười cười, không chút lưu tình vạch trần cô: “Em đừng mạnh miệng nữa, Âu Dương Phong đã đính hôn với người phụ nữ khác rồi, ngày kết hôn sắp tới, sao anh ta có thể đi cùng em chứ?”

“Anh…”

Mia bị anh vạch trần, trên mặt có chút xấu hổ, cũng hơi tức giận, không biết sao anh lại biết rõ như vậy nữa.

Giang Đức thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái nghiêm lại, dường như đang tức giận, anh hơi hối hận vì vừa rồi trong lúc ảo não nên nói chuyện không nghĩ ngợi, thấy thế, người đàn ông giơ tay ôm lấy bờ vai cô, giọng nói dịu dàng không gì sánh được: “Em không còn đường lui nào nữa rồi, cho nên sau này anh sẽ chăm sóc em.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.