Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1479



Chương 1479

Hai ngày này tuy chú Hùng ở bên đó nhưng vẫn luôn hướng lòng về bên này, ông thấy trên báo chuyện của cậu chủ thì lo lắng nên nhanh chóng xin với ông cụ, cuối cùng cũng được về.

“Mợ chủ, cậu chủ vẫn ổn chứ?” Chú Hùng lo lắng hỏi.

Nguyễn Khánh Linh gật đầu: “Nhật Minh vẫn ổn, chú yên tâm đi.”

“Vậy là tốt rồi.”

Ngay sau đó chú Hùng thấy Nguyễn Khánh Linh hình như muốn đến bệnh viện nên ông bèn hỏi: “Cô định đến bệnh viện sao?”

“Đúng vậy.”

Nguyễn Khánh Linh gật đầu.

Chú Hùng tiện thể nói: “Hay là đợi lát nữa rồi đi, tôi tìm người hầm một phần canh, lát nữa chúng ta cùng đưa đến cho cậu chủ.”

Nguyễn Khánh Linh nghĩ, cảm thấy cũng được nên cũng đồng ý: “Được.”

Chú Hùng nhanh chóng tìm người đi nấu canh.

Trong lúc chờ đợi, Nguyễn Khánh Linh bỗng nhớ đến chú Hùng có hiểu biết rất rộng, có lẽ chú ấy cũng sẽ biết gì đó về chuyện của công ty.

Vậy nên cô gọi chú Hùng đến.

Nguyễn Khánh Linh hỏi: “Chú Hùng, chú có biết công ty trang sức DR không?”

Chú Hùng nghe vậy thì gật đầu: “Biết, trước đó tôi còn từng mua một bộ trang sức làm quà.”

Vừa nghe đến chuyện này, Nguyễn Khánh Linh bèn nghĩ đến chuyện của bà chủ quán bar An Hạ.

Lúc đó cô đã cảm thấy giữa chú Hùng và chị An Hạ đó hình như có quan hệ rất phức tạp.

Trang sức mà chú Hùng mua rất có khả năng là để tặng cho chị An Hạ…

Nguyễn Khánh Linh lại bỗng nhiên nhiều chuyện, nhưng mà cô rất nhanh đã quay lại vấn đề chính, còn nói thêm: “Chú Hùng, gần đây bố cháu giao công ty DR cho cháu, cháu cũng không hề có kinh nghiệm kinh doanh gì cả nên mới muốn học hỏi chú một chút.”

Chú Hùng nhìn gương mặt khiêm tốn của mợ chủ thì không khỏi nở nụ cười ôn hòa.

Ông ấy nói: “Mợ chủ, chuyện này thì cô tìm đúng người rồi, trước đây khi ông bà chủ vẫn còn sống thì có ý định kinh doanh trang sức, tôi cũng có đặc biệt tìm hiểu về nó, chỉ là sau đó vẫn chưa mở công ty thì bọn họ đã… Sau đó tuy sản nghiệp của cậu chủ rất lớn, nhưng có lẽ vì ông chủ nên cậu ấy cũng không muốn phát triển kinh doanh trang sức.”

“Hóa ra là vậy.”

Nguyễn Khánh Linh lẩm bẩm, gật đầu.

Ngay sau đó chú Hùng lại suy nghĩ một lát, nói: “Công ty DR mà cháu nói những năm trước đều phát triển rất tốt, nhưng mà hai năm gần đây vấn đề tiêu thụ trượt dài, nguyên nhân chủ yếu là do người đại diện thương hiệu có quá nhiều scandal.”

“Người đại diện?”

Nghe vậy Nguyễn Khánh Linh không khỏi lẩm bẩm nhắc lại, cô nhớ lại xem người đại diện thương hiệu của DR là ai, nhưng mà nghĩ một lúc lâu cũng không nhớ ra nên cô đành bỏ qua.

Chúc Hùng lại gật đầu nói: “Đúng vậy, nhưng mà cũng đã lâu chú không quan tâm đến mấy chuyện này nên cũng chỉ hiểu sơ sơ, còn người đại diện kia hình như là một ngôi sao đang lên.” Ông cười: “Nhưng mà chú cũng không biết mấy chuyện linh tinh của những minh tinh này, có lẽ cháu phải tự đi tìm hiểu xem sao.”

Tất nhiên là Nguyễn Khánh Linh sẽ không trách ông, nét mặt cô hiện lên vẻ biết ơn, nói: “Không sao ạ, cảm ơn chú Hùng, chú nói cho cháu biết những chuyện này là được rồi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.