Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1508



Chương 1508

Nghe vậy, Amber khẽ gật đầu, nhưng anh ta cũng khen ngợi thật lòng: “Chủ tịch Nguyễn, thật ra cô không cần phải cảm ơn tôi, đây đều là những việc tôi nên làm. Hơn nữa, tôi cũng chỉ đưa tài liệu cho cô mà thôi.”

“Biểu hiện vừa rồi của cô trong cuộc họp thật sự rất tốt.”

“Thật vậy sao?” Nguyễn Khánh Linh nghe thấy Amber khen mình như vậy, không khỏi có chút mở cờ trong bụng, bởi vì cô cảm thấy người có tính cách như Amber thường rất ít khi khen ngợi người khác, nhưng giờ anh ta lại khích lệ cô.

Sau khi nhìn thấy người đàn ông này lại gật đầu thêm một lần nữa, Nguyễn Khánh Linh không nhịn được mà nở nụ cười tươi rói.

Lúc cô cười trông rất giống một cô gái xinh đẹp không rành thế sự, hoàn toàn không có một chút hơi thở thành thục lão luyện nào như khi ở trong cuộc họp ban nãy.

Amber thấy Nguyễn Khánh Linh cười tươi như vậy thì tâm trạng cũng tốt lên theo. Không chỉ là vì Nguyễn Khánh Linh, mà còn vì anh ta nhìn thấy hi vọng vào tương lai.

Trải qua cuộc họp vừa rồi, Amber càng xác định được Nguyễn Khánh Linh cũng rất xuất sắc. Ít nhất là cô cũng có một trái tim biết học tập nghiêm túc, hơn nữa cũng không tính kế người khác như các chủ tịch khác.

Ở cùng với loại người như vậy là thoải mái nhất, ít nhất là Amber cảm thấy như vậy.

Hơn nữa anh ta cũng khá là tò mò, tuy trước khi cuộc họp bắt đầu anh ta có chuẩn bị tài liệu về mức tiêu thụ hàng hóa trong vòng mấy năm nay của DR cho Nguyễn Khánh Linh, nhưng lúc ấy cô chỉ mới xem được vài phút, sao lại nhớ được kỹ như vậy?

Không nghĩ ra được thì hỏi thẳng luôn, vậy nên Amber đã nêu ra sự thắc mắc của mình.

Nguyễn Khánh Linh hơi ngượng ngùng cười: “Trước khi tới đây tôi vẫn sợ mình làm không tốt nên có chuẩn bị trước một chút, hiểu được tình hình mấy năm nay của công ty.”

Nghe vậy, Amber đã nghĩ thông suốt, sau đó anh ta cười tươi, hỏi tiếp: “Vậy chắc là cô đã chuẩn bị mất mấy ngày nhỉ?”

Tuy nhiên Nguyễn Khánh Linh lại lắc đầu, nói: “Không đâu, tôi còn chưa tới kịp nên trước khi đến đây đã đọc qua khoảng hai tiếng.”

“Chỉ xem một lát như vậy thôi à?”

Amber kinh ngạc, hiển nhiên là anh ta không ngờ được Nguyễn Khánh Linh chỉ mất hai tiếng đã ghi nhớ được toàn bộ số liệu đó sao?

Dù anh ta học hành rất siêu đẳng nhưng trí nhớ cũng không tốt được như vậy.

Nguyễn Khánh Linh thấy vẻ mặt kinh ngạc của Amber, cô càng ngượng ngùng hơn, cười nói: “Không có gì, chỉ là trí nhớ của tôi tốt hơn một chút thôi.”

Cô thật sự không quen, người khác khen mình như vậy ngược lại cô sẽ cảm thấy không thoải mái. Vậy nên để Amber không hỏi tiếp, Nguyễn Khánh Linh chủ động chuyển đề tài: “Anh nói cho tôi biết một chút về tình hình hiện giờ của công ty được không? Còn rất nhiều chỗ tôi không hiểu…”

“Được.”

Tuy Nguyễn Khánh Linh đã đổi chủ đề, nhưng hảo cảm của Amber đối với Nguyễn Khánh Linh cũng tăng lên khá nhiều.

Một vị chủ tịch vừa khiêm tốn lại vừa thông minh như vậy, xem ra mắt nhìn lúc trước của anh ta sai thật rồi.

Sau đó Amber nghiêm túc nói tình hình của công ty cùng với thông tin về cơ cấu tổ chức thật tỉ mỉ cho Nguyễn Khánh Linh biết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.