Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 292



Chương 292

“Lần này tôi tuyệt đối sẽ không dung túng nữa, cô ta không còn là Nguyễn Khánh Nga trước đây. Không phải chỉ có em, lúc trước cô ta còn muốn hãm hại Khánh Linh, lần này cô ta quá đáng lắm rồi.”

Lê Tuấn không thể tưởng tượng được, nếu như lúc ấy anh không chạy đến kịp thời, sau đó nhảy xuống nước cứu Tống Ngọc ngay lập tức, thì như vậy hậu quả sẽ khó lường tới nhường nào. Có lẽ nhà họ Tống và nhà họ Lê sẽ cắt đứt quan hệ từ đây, trên thương trường nhà họ Lê chắc chắn sẽ tăng thêm một kẻ địch mạnh.

Tự nhiên Lê Tuấn có hơi sợ hãi, anh nhớ lại tất cả hành động trong thời gian gần đây của Nguyễn Khánh Nga. Anh nghĩ đây là thời điểm nên cho cô ta biết tính nghiêm trọng của sự việc.

Chẳng qua Tống Ngọc thấy sắc mặt anh căng thẳng, cô nghĩ rằng sự việc chưa nghiêm trọng tới mức như thế. Cô biết Nguyễn Khánh Nga thích Lê Tuấn, cô ta làm những việc này đều là vì yêu Lê Tuấn mà thôi. Huống hồ, cô cũng không xảy ra chuyện gì nên bèn nói với Lê Tuấn: “Kỳ thật không có việc gì lớn xảy ra, anh có thể phạt cô ta hình phạt nhỏ xem như cảnh cáo là được rồi. Cô ta vẫn còn nhỏ, cô ta không nghĩ nhiều đến thế đâu.”

Nghe vậy, Lê Tuấn không nói gì. Anh tự có quyết định về việc xử lý chuyện của Nguyễn Khánh Nga. Hai người không biết rằng lúc này dưới tiểu khu của Lê Tuấn, có người đàn ông đang bấm vào số máy riêng của nhà họ Tống.

Bà Tống nghe điện thoại: “Á Nam à, có chuyện gì vậy con?”

“Bác ơi, con thấy cả người Ngọc ướt sũng theo một người đàn ông về nhà anh ta rồi.”

“Cái gì?” Bà Tống nghe lời anh ta nói, khiếp sợ đứng bật dậy: “Người đàn ông nào? Con có quen không?”

“Hai hôm trước, con có thấy hình anh ta trên tin tức, đó là người đàn ông chạy marathon với mợ chủ nhà họ Lâm. Bác ơi, xảy ra chuyện gì thế?” Tống Á Nam tò mò hỏi.

Sau lời nhắc nhở của anh ta, bà Tống đã biết người đàn ông đó là ai.

Bà vội vã nói: “Lần sau sẽ nói cho con biết, con gửi định vị tiểu khu đó cho bác, hai bác sẽ đến đấy ngay.”

“Vâng.”

Bà Tống cúp điện thoại, bà vẫn còn khiếp sợ chưa lấy lại được bình tĩnh.

Trong lòng bà, mặc dù tính cách cái Ngọc không như những cô gái nhỏ khác, hơn nữa cũng ở bên Lê Tuấn rồi. Tuy nhiên, điều bà không ngờ chính là Ngọc sẽ theo cậu ta về nhà trong bộ dạng như vậy sao?

Nhà họ Tống là gia đình có tư tưởng tương đối truyền thống.

Từ bé hai cô con gái nhà họ Tống đã được dạy trừ phi kết hôn, nếu không, không được xảy ra quan hệ với người đàn ông khác!

Bà Tống vội gọi cho chồng, nói rõ tình huống với ông ấy, sau đó hai vợ chồng lật đật chạy đến căn hộ của Lê Tuấn.

Tống Ngọc và Lê Tuấn đang nói chuyện thì chuông cửa chợt vang lên.

“Tôi đi mở cửa!”

Tống Ngọc chủ động đứng dậy khỏi sopha đi mở cửa.

Song Lê Tuấn cảm thấy hơi kì lạ, bình thường không có ai đến phòng anh, sao hôm nay lại có người tới nhỉ?

Chẳng qua, khi Tống Ngọc vừa mới mở cửa, hai người đều lập tức sửng sốt.

Ông bà Tống đang tức giận đứng ngoài cửa nhìn bọn họ.

“Bố, mẹ, sao hai người lại tới đây?”

Tống Ngọc ngạc nhiên hỏi, nhìn thấy sự tức giận trên mặt bố mẹ của mình, tim của cô ấy không khỏi đập thình thịch thình thịch.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.