Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 457



Chương 457

Tất nhiên, bà ấy không có nói rằng hiện tại theo cách đãi ngộ của Nguyễn Khánh Linh lúc này, đã được xem như là sự đãi ngộ của một người mẫu mới nổi mới có được rồi.

Vốn dĩ Hách Huy Hoàng muốn trực tiếp chuẩn bị cho cô một căn hộ, nhưng sau khi nghĩ lại cách làm này không được thực tế lắm, không chỉ bản thân Nguyễn Khánh Linh sẽ nghi ngờ, mà những “người tình cũ” trong công ty cũng sẽ ghen tị, đến lúc đó bọn họ sẽ đi gây rắc rối cho Nguyễn Khánh Linh, việc này không phải cũng tương đương với việc anh ta đang tự chuốc lấy phiền phức cho mình sao?

Vì vậy, anh ta đã kết luận lại một chút, rồi quyết định lựa chọn căn phòng đơn này.

Chỉ là tin tức Nguyễn Khánh Linh sống trong căn phòng đơn sang trọng vẫn được truyền đến tai những người hay để tâm.

“Chị Hà San, lúc nãy em đi ngang qua khu A nhìn thấy có một người mới đến ở.”

Người phụ nữ được gọi là Hà San kia, vốn dĩ còn đang chạy bộ. Khi cô ta nghe thấy lời người kia nói, đôi đồng tử của cô ta khẽ nhấp nháy, liền nhấn nút tạm dừng trên máy chạy bộ đi.

“Người mới tới sao?”

Cô ta hỏi lại một lần nữa.

“Đúng vậy, người phụ nữ đó trước đây chưa từng nhìn thấy qua, khẳng định là người mới tới đây.” Người đang lên tiếng lúc này, chính là cô gái bám đuôi vẫn luôn đi theo bên cạnh Hà San, luôn thích nịnh nọt cô ta, nếu có tin tức lá cải gì, cô ta cũng sẽ chạy đến báo cáo cho Hà San biết trước tiên.

Nhìn đây này, vừa mới nhìn thấy có người mới đến sống ở khu A thôi, cô ta đã nóng lòng chạy đến báo cáo với Hà San rồi.

“Cô chắc chứ?”

Hà San bước xuống máy chạy bộ, lấy khăn lau đi mồ hôi trên mặt, gương mặt xinh đẹp tinh xảo tràn đầy sức hấp dẫn của tuổi trẻ.

Cô ta cũng sống ở khu A, chẳng qua là ở khu A này, không phải ai cũng có thể tùy tiện vào đó sống được.

Cô ta đã ở công ty được năm năm, ở trong ngành người mẫu cũng được coi như là đạt được chút ít thành tựu, cô ta cũng là một trong những người mẫu được thương hiệu Versace mời đến góp mặt buổi catwalk này, nhưng cô ta cũng cần phải tham gia buổi huấn luyện với những người mẫu khác.

Có không quá năm người sống trong khu A.

Họ đều là người mẫu được thương hiệu Versace mời đến, chính vì như vậy, nên những lời người phụ nữ này nói vào lúc này, mới khiến cho cô ta cảm thấy kinh ngạc như vậy.

Cô gái bám đuôi đó dùng sức gật đầu, đôi mắt cô ta mở to, tựa hồ như muốn cố gắng làm cho Hà San tin tưởng lời nói của mình: “Đương nhiên là em chắc chắn rồi chị Hà San, nếu không thì em cũng sẽ không quấy rầy chị tập thể dục rồi.”

Nói xong, tựa hồ như cô ta còn lo lắng rằng Hà San sẽ nghi ngờ mình, theo bản năng cô ta liền kéo theo quần áo của Hà San chuẩn bị đi ra ngoài.

“Chị Hà San, nếu như chị không tin, chị có thể đi xem ngay lúc này.”

Hà San bực dọc kéo lại quần áo của mình, có chút chán ghét mà trừng mắt nhìn cô ta một cái: “Vội vàng như thế, cô muốn đi đầu thai à. Nếu muốn tôi sẽ tự biết mà đi, nếu như cô làm hư quần áo của tôi, cô có khả năng đền không hả?”

“Em không có, em xin lỗi chị Hà San.”

Giọng nói của người phụ nữ đó nhỏ lại, mơ hồ còn có chút không cam lòng, thế mà Hà San ngạo nghễ cao ngạo kia lại không hề nhận thấy được.

Mặc dù cô ta cũng rất ngạc nhiên trước những lời cô gái bám đuôi này nói, nhưng cô ta vẫn không có bận tâm lắm.

Chẳng qua chỉ là một người mới mà thôi, còn có thể giở ra những trò hay hò gì chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.