Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 464



Chương 464

Nguyễn Khánh Linh Lúc này, dù chậm hiểu đến đâu, cũng có thể cảm nhận được sự ác ý và chế giễu của nhóm người này.

“Cười cái gì vậy? Tất cả im lặng cho tôi!”

Lúc này Tony cũng tá hỏa, anh nhìn cô gái bé nhỏ mà anh xem trọng, bị người khác công khai trêu chọc, đây chẳng phải trực tiếp tát vào mặt của anh sao?

Sau khi mắng xong, sắc mặt những người mẫu kia cũng trở nên ngượng ngùng, không dám phát ra tiếng gì nữa.

Dù sao, họ vẫn chưa đạt tới địa vị của Hà San, đến mức có thể ngồi ngang hàng với Tony.

“Em trở về chỗ ngồi trước đi.”

Tony nói với Nguyễn Khánh Linh, anh có thể gặp Nguyễn Khánh Linh ở chỗ này, cũng thật không ngờ tới, ban đầu muốn những người này xem tiềm lực mà anh đề cập trước đây, là như thế nào. Nhưng vào lúc này, sự xuất hiện đột ngột của người phụ nữ này làm đảo lộn hết cả!

Tony không thể không liếc nhìn Hà San một lần nữa.

Cô ta đang khoanh tay và nhìn chằm chằm vào Nguyễn Khánh Linh, cũng không biết đang nghĩ những gì.

Vốn dĩ, lần tập huấn này, với trình độ của cô ta, không cần thiết phải đến, nhưng, không biết đã nghĩ thế nào, đột nhiên hôm nay lại xuất hiện ở buổi gặp mặt này, nếu muốn đến, thì nửa tháng tập huấn này, cô ta nhất định sẽ tham gia.

Nghĩ đến đây, Tony liền cảm thấy đau đầu.

“Ơ, thầy giáo, trước tiên đừng để cô ta đi vội, nếu thầy đã đánh giá cao cô ta như vậy, hãy để cô ta đi vài bước cho mọi người xem xem sao?”

Hà San đột ngột cất tiếng nói ngăn cản, khiến Nguyễn Khánh Linh phải dừng bước.

Người phụ nữ này lại cố tình làm khó như vậy?

Nguyễn Khánh Linh dù tính tình có tốt đến đâu, lúc này khi bị khiêu khích, trong lòng cô cũng cảm thấy không thể vui vẻ.

Thấy Nguyễn Khánh Linh dừng lại, Tony tiến tới, vỗ vỗ vai cô và nói: “Không sao đâu, em về chỗ ngồi đi, đừng quan tâm cô ấy”.

Đối với Hà San, Tony đã chọn cách phớt lờ.

Nguyễn Khánh Linh không định gây sự, nghe lời Tony đi về chỗ ngồi, nhưng khi đi ngang qua nhóm nữ, cô nghe rõ tiếng cười nói.

“Xem ra, vừa đến chỗ này của chúng ta là một học trò cưng của thầy.”

“…”

Nguyễn Khánh Linh cụp mắt xuống, vờ như không nghe thấy gì.

Tiếp theo là phần giới thiệu chung của Tony về kế hoạch đào tạo trong nửa tháng này, cũng như sắp xếp lịch trình.

Nguyễn Khánh Linh rất nghiêm túc ghi nhớ lại, bởi lý do cô đến đây là để học tập tiến bộ.

Sau phần giới thiệu của Tony, tiếp đến là một trò chơi làm nóng bầu không khí dành cho tất cả.

“Được, bây giờ mọi người hãy đứng hết lên.”

Tony ra lệnh.

Lúc này Nguyễn Khánh Linh không biết vì sao, cô vô thức liếc về hướng Hà San, nào ngờ người phụ nữ này cũng đang nhìn mình!

Hơn nữa, một nụ cười mờ ám thoáng qua trong mắt cô ấy khiến Nguyễn Khánh Linh có chút bất an.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.