Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 539



Chương 539

Nguyễn Khánh Linh nhìn anh có chút thay đổi, cô do dự một chút, mới nói: “Vậy, trước đây anh không biết ông ta sao?”

Phạm Nhật Minh thấy lúc này cô kỳ lạ thì lắc đầu: “Chưa từng gặp qua.”

Cô lại cẩn thận hỏi: “Vậy thì, anh có biết Vương Nhã Hiền không?”

Tên hơi quen thuộc, nhưng cũng chỉ là giới hạn như vậy.

Nhìn thấy Phạm Nhật Minh lại lắc đầu, trong lòng Nguyễn Khánh Linh nhẹ nhàng thở ra.

Cô giải thích: “Vương Nhã Hiền là con gái của Vương Bình. Lúc trước cô ta đã tỏ tình với anh, chuyện này… anh không nhớ rõ sao?”

Phạm Nhật Minh không biết phải làm sao, lại có thêm nhiều phụ nữ tỏ tình với anh, lẽ nào anh phải nhớ tất cả sao?

“Không nhớ…”

“Trước khi anh gặp tai nạn xe hơi, Vương Nhã Hiền đã tỏ tình với anh nhưng anh đã từ chối cô ta vào thời điểm đó, sau đó cô ta đau lòng mà gặp tai nạn.”

“Vương Bình nói rằng cô ta là một vũ công, nhưng sau tai nạn, cô ta bị thương ở chân và không thể nhảy được nữa. Hiện tại cô ta đang rất suy sụp, nhưng cô ta vẫn không thể quên được anh. Vương Bình nói rằng điều ước lớn nhất của cô ta trong cuộc đời được gặp lại anh. Hai người cùng nhau trò chuyện, để anh đi dạo với cô ta chẳng hạn… ”

“Cho nên, Vương Bình hứa sẽ gọi cho cảnh sát, vì vậy đã trao đổi chuyện này đúng chứ với em?”

Giọng Phạm Nhật Minh bỗng trầm xuống.

Nguyễn Khánh Linh biết đây là dấu hiệu trước khi anh nổi giận.

“Hửm?”

Vì lý do nào đó, Nguyễn Khánh Linh có chút không yên lòng.

Ngay sau đó, người đàn ông hỏi ngay: “Em có đồng ý không?”

“Ừm.”

Nguyễn Khánh Linh lại gật đầu, cô lại càng thêm áy náy.

Phạm Nhật Minh nhìn cô cúi đầu trông giống như con chim nhỏ bé, anh vừa tức vừa buồn cười.

Mặc dù không vui vì cô đã “bán” mình cho những người phụ nữ khác, nhưng bởi vì người đó là Nguyễn Khánh Linh, hơn nữa lúc đó cô phải đưa ra lựa chọn. Bởi vậy, nên anh mới tìm lại được cô.

Từ góc độ này, cô cho rằng anh không thể kịp tới để cứu cô, nên cô mới đưa ra lựa chọn như vậy.

Vì vậy, người đáng trách nhất chính là anh.

Phạm Nhật Minh dường như thở dài bất lực, anh ôm lấy Nguyễn Khánh Linh, vuốt lưng cô một cái rồi an ủi: “Khánh Linh, anh không có ý trách em, em không cần tự trách bản thân mình.”

Người đáng chết nhất, anh sẽ bắt gã ta phải chịu tội.

Nguyễn Khánh Linh nghe anh nói, lúc này mới thả lỏng người. Một lúc sau, cô ngẩng đầu khỏi vòng tay của anh hỏi: “Vậy, anh sẽ không đi sao?”

Không hiểu sao, trong lòng cô không muốn Phạm Nhật Minh đi.

Mặc dù sau khi cô được cứu, xác thực không có thỏa thuận trước đó với Vương Bình, nhưng Nguyễn Khánh Linh không thể làm như vậy.

Dù sao, cô ta trở thành như vậy, Phạm Nhật Minh cũng là người gián tiếp gây nên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.