Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 548



Chương 548

Hàn Văn Trịnh nén giận hồi lâu cũng lạp tức xông lên, ánh mắt anh ta nhìn chằm chằm Phạm Nhật Minh, rồi hét lên với bố anh ta: “Tại sao bố lại khom lưng khụy gối với anh ta như vậy?”

Ai ngờ anh ta vừa dứt lời, sắc mặt Hàn Lập Văn cũng thay đổi, ông ta dùng sức tát con trai mình trước mặt Phạm Nhật Minh.

“Đứa con bất hiếu này, mày nói chuyện với tao như vậy đấy hả? Chủ tịch Minh đã hạ mình đến đây bàn công chuyện làm ăn với chúng ta, thằng nhóc con này đang nói bậy bạ gì vậy hả?”

Cái tát của Hàn Lập Văn khiến cho Hàn Văn Trịnh tối tăm mặt mày, anh ta ôm mặt, đầu óc ong ong, nhất thời không phản ứng kịp, ngay sau đó Hàn Lập Văn đã dùng sức đóng cửa lại, nhốt anh ta ở bên ngoài.

Thật ra Hàn Lập Văn cũng thương con mình.

Nhưng anh ta lại nói ra những lời hỗn hào đó, còn ở ngay trước mặt Phạm Nhật Minh, ông ta không thể dạy dỗ anh ta một chút sao?

Hàn Lập Văn cũng cảm thấy  có chút kỳ lạ, tính cách thường ngày của con trai thế nào chắc ông ta cũng biết, chắc chắn sẽ không lỗ mãng như ngày hôm nay, vậy mà tại sao nó nhìn thấy Phạm Nhật Minh lại tức giận đến vậy?

Chẳng lẽ giữa hai người có mâu thuẫn gì sao?

Hàn Lập Văn tạm thời đè nén nghi ngờ trong lòng, mời Phạm Nhật Minh vào chỗ ngồi.

Hai ngày trước một người đàn ông nhận mình là trợ lý của Phạm Nhật Minh đã nhắn tin cho ông ta báo là anh muốn thương lượng chuyện hợp tác kinh doanh với tập đoàn nhà họ Hàn.

Thật ra trước kia ông ta cũng xem thường Phạm Nhật Minh.

Nhưng khi người trợ lý kia gửi phần văn bản cho ông, bên A lại là xí nghiệp nào đó ở nước Anh, hơn nữa lại là một trong một trăm công ty hàng đầu thế giới.

Hàn Lập Văn tinh tường đến mức nào, trong nháy mắt ông ta đã hiểu, e là cậu chủ Minh lại không đơn giản như vậy.

“Nào, chủ tịch Minh, mời uống trà.”

Hàn Lập Văn ân cần rót trà cho Phạm Nhật Minh, nhanh chóng ngồi xuống đối diện anh, sau đó cười tươi hỏi: “Không biết chủ tịch Minh muốn thương lượng chuyện gì với công ty chúng tôi?”

Phạm Nhật Minh chỉ ung dung uống trà, vẻ mặt không rõ.

Đột nhiên Hàn Lập Văn có chút lo lắng, không biết ý của anh đây là gì.

Một lát sau Phạm Nhật Minh mới mở miệng nói: “Tôi muốn thu mua tập đoàn nhà họ Hàn.”

Anh không hề vòng vo, rất dứt khoát.

Lời nói của anh khiến cho Hàn Lập Văn sửng sốt, sắc mặt ông ta lập tức thay đổi: “Thu mua?”

Sắc mặt Phạm Nhật Minh bình tĩnh, anh gật đầu rồi lấy tập tài liệu thu mua ra từ túi, thậm chí bên A cũng ký xong, như thể không có ý định thương lượng.

Lúc này sắc mặt Hàn Lập Văn dần dần khó coi.

“Chủ tịch Minh, ý của ngài là sao? Tôi không rõ lắm…”

Phạm Nhật Minh rất lạnh lùng: “Ý nghĩa ở mặt chữ, ông trực tiếp ký tên đi.”

“Chủ tịch Minh, tập đoàn nhà họ Hàn cũng không phải là tài sản cá nhân của tôi, mà là do tổ tiên truyền lại, nếu muốn tôi ký tên e là không dễ dàng như vậy…”

Giọng nói của Hàn Lập Văn lúc này cũng bắt đầu kiên quyết.

“Cho nên ý của ông là từ chối?”

Mặc dù Hàn Lập Văn là bề trên của Phạm Nhật Minh, nhưng giọng nói của anh không có chút tôn trọng nào với người lớn hơn mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.