Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 601



Chương 601

Lúc này, Phạm Nhật Minh đang ở trong phòng khách uống trà xem báo, đột nhiên có người ở bên ngoài nhấn chuông cửa, ban đầu anh còn tưởng rằng là nhân viên phục vụ đưa bữa ăn lên, nhưng mà sau khi mở cửa, nhìn thấy được cô gái tóc vàng đang đứng ở nơi đó, vẻ mặt của Phạm Nhật Minh lại hơi kinh ngạc, hỏi: “Cô là?”

Phạm Nhật Minh dùng tiếng Anh để hỏi, nhưng mà Lâm Ngọc Tuyền lại cười, dùng tiếng Việt để trả lời anh: “Xin chào, tôi tên là Lâm Ngọc Tuyền, đặc biệt tới cửa để xin lỗi.”

Sau khi Phạm Nhật Minh nghe thấy được Lâm Ngọc Tuyền căn chữ chính xác, phát âm rõ ràng như vậy thì anh cũng không kiềm được nhíu mày, rõ ràng là cô gái trẻ ở trước mặt này có ngoại hình của một người Âu Mỹ điển hình, nhưng mà tiếng Việt của cô gái lại tốt như vậy, chẳng lẽ, là con lai?

Hơn nữa, Lâm Ngọc Tuyền nói cô ấy đến tới cửa xin lỗi? Phạm Nhật Minh lại không hề quen biết với cô gái trẻ này, cho nên, cô gái này tới đây để xin lỗi cho chuyện gì?

Lâm Ngọc Tuyền thấy ánh mắt đánh giá của người đàn ông không ngừng đảo qua đảo lại ở trên người của chính mình thì cô ấy cũng ngây lập tức quang minh chính đại mà nhìn thẳng vào người đàn ông mang nét Á Đông ở trước mặt mình này, nói thật, Lâm Ngọc Tuyền thật sự là vẫn rất ít khi nhìn thấy được người châu Á có dáng dấp cao lớn đến như vậy.

Thêm nữa, Lâm Ngọc Tuyền tựa hồ cũng đã có chút hiểu được, cái mà bố của cô ấy thường hay gọi là phong độ của một đất nước hào hùng từ trên người của Phạm Nhật Minh, chắc là cũng giống như khí chất ở trên người của người đàn ông này, đúng chứ?

Chỉ trong chốc lát, Phạm Nhật Minh để cho người đi vào bên trong phòng.

Lâm Ngọc Tuyền đặt quà lên trên bàn uống trà, sau đó cô ấy tò mò đánh giá bốn phía, sau đó hỏi: “Cô gái bị thương ngày hôm qua kia đang ở đâu?”

Nghe vậy, Phạm Nhật Minh cau mày, ánh mắt của anh đột nhiên híp lại, hỏi: “Cô tới tặng quà để nói lời xin lỗi thay cho Steve?”

Lâm Ngọc Tuyền gật đầu một cái, ánh mắt rất đơn thuần: “Đúng vậy, ông ấy là bố của tôi, ông ấy đã nhấn mạnh rằng, tôi nhất định phải đi tới xin lỗi hai người cho thật phải phép, còn phải thay ông ấy thể hiện sự cảm kích của mình với cô gái đã giúp đỡ kia.”

Lâm Ngọc Tuyền mới nói xong lời này, chỉ thấy, trong nháy mắt sau đó, sắc mặt của người đàn ông lại có chút lạnh.

Giọng nói của Phạm Nhật Minh phảng phất giống như là có thêm một tầng sương mù: “Tại sao ông ta không tự mình tới? Ngược lại lại bảo cô tới đây thay thế?”

Lâm Ngọc Tuyền vừa nghe thấy lời này của Phạm Nhật Minh thì cũng lập tức biết được người đàn ông này không hài lòng, nhưng mà Lâm Ngọc Tuyền cũng rất kiên nhẫn giải thích rõ: “Hai ngày nay, bố của tôi sẽ phải ở lại nhà hát kịch để tiến hành trình diễn độc tấu, bận quá không có thời gian tới được, cho nên tôi mới thay thế ông ấy đi tới đây.”

“Ha, nếu như không phải là có vợ tôi, bây giờ ông ta vẫn còn có thể trót lọt đi trình diễn độc tấu tiếp hay sao?”

Lời nói của Phạm Nhật Minh rất là châm chọc.

Lâm Ngọc Tuyền có tính tình chính trực, vốn dĩ cô ấy cũng cảm thấy là chuyện này cũng không có gì, dù sao thì bố không thể tới được, vậy thì cô ấy tới thay cũng giống như nhau, nhưng bây giờ bị Phạm Nhật Minh chế giễu như vậy, Lâm Ngọc Tuyền lại cảm thấy không giải thích được.

Vì vậy, Lâm Ngọc Tuyền cũng ngay lập tức không khách sáo chút nào mà tấn công ngược lại: “Theo như những gì tôi biết thì ngoại trừ bả vai của vợ anh bị thương nhẹ ra, những thứ khác đều không có gì đáng ngại đúng chứ? Bố của tôi cũng cảm thấy rất tự trách, nhưng chỉ có điều là do gần đây ông ấy bận quá không có thời gian, đến khi có thời gian rảnh rỗi, ông ấy nhất định sẽ đến cửa viếng thăm.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.