Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 608



Chương 608

“Huống chi, chỉ là một Tập đoàn nhà họ Nguyễn mà thôi.” Phạm Nhật Minh ôm lấy Nguyễn Khánh Linh, nhẹ giọng nói ở bên tai của cô: “Em cũng quá coi thường chồng của em rồi?”

Trong lòng của Nguyễn Khánh Linh vô cùng cảm động, nhưng mà Phạm Nhật Minh lại dựa sát vào cô đến như vậy, cô vẫn luôn không nhịn được mà cảm thấy ngượng ngùng, lần này cũng không ngoại lệ.

Nguyễn Khánh Linh đột nhiên lại nhớ tới tối ngày hôm qua, lúc mà hai người ôm chung một chỗ, đã có một điểm lúng túng nho nhỏ xảy ra, vì vậy, mặt của cô càng trở nên nóng hơn, không nhịn được mà đưa tay, nhẹ khẽ đẩy anh ra một chút.

“Em không có… Chẳng qua chỉ là lo lắng cho anh.”

Quả thật, Nguyễn Khánh Linh lo lắng Phạm Nhật Minh quyết định tùy tiện như vậy sẽ dẫn tới việc những cổ đông và nhân viên khác của Công ty cảm thấy không hài lòng.

Nhưng mà, sự thật chứng minh, cô đã lo lắng dư thừa rồi.

Phạm Nhật Minh vẫn luôn là trăm nhìn không chán đối với trạng thái xấu hổ của Nguyễn Khánh Linh.

Anh không kìm chế được, cúi đầu hôn lên dái tai của Nguyễn Khánh Linh, vừa mềm, vừa nhỏ lại rất xinh xắn.

Dần dần, nụ hôn của Phạm Nhật Minh đã dần dần từ dái tai của Nguyễn Khánh Linh mà rời sang gò má ở bên cạnh của cô, sau đó dừng lại ở khóe miệng của cô, nụ hôn kèm theo sự dịu dàng đến không tưởng tượng nổi, đồng thời lại phảng phất như có cả một loại niềm tin vậy, anh thâm tình lại chậm rãi hôn lên cánh môi của Nguyễn Khánh Linh.

Có một cái chớp mắt trong khoảnh khắc này, Nguyễn Khánh Linh bị lạc trong tình cảm dịu dàng của anh.

Người đàn ông dịu dàng như thế này, thật sự vẫn là Phạm Nhật Minh sao…

Chuyến đi Đan Mạch đã được kết thúc trước thời hạn, bởi vì Phạm Nhật Minh quyết định thu mua lại Tập đoàn nhà họ Nguyễn, cho nên có một số việc cần phải quay trở về xử lý một chút.

Ngày mà Nguyễn Khánh Linh đi đến Tập đoàn nhà họ Nguyễn, Phạm Nhật Minh đúng lúc cũng phải đi gặp mặt Cố vấn pháp luật của Tập đoàn nhà họ Nguyễn, thương lượng một ít công việc liên quan đến quá trình thu mua, cho nên cũng không cùng đi với cô.

Tuy nhiên, Phạm Nhật Minh vẫn đưa Nguyễn Khánh Linh đến dưới tầng lầu của Tập đoàn nhà họ Nguyễn.

Phạm Nhật Minh nắm lấy bàn tay của Nguyễn Khánh Linh, đùa nghịch da thịt mềm mại ở trong lòng bàn tay của cô, nói: “Nếu như lát nữa mà đụng phải chuyện gì thì lập tức gọi điện thoại cho anh, biết không?”

Nguyễn Khánh Linh rất nghe lời Phạm Nhật Minh, nghe lời gật đầu.

Nhìn thấy được dáng vẻ ngoan ngoãn như vậy của Nguyễn Khánh Linh, Phạm Nhật Minh lại không nhịn được mà hung hăng hôn cô một chút, hai người lưu luyến vuốt ve an ủi ở trên xe một hồi, sau đó Phạm Nhật Minh mới giúp cô sửa sang lại quần áo cho ngay ngắn, sau đó để cô xuống xe.

Thời điểm khi mà Nguyễn Khánh Linh đi vào Công ty, hai gò má của cô vẫn còn có chút ửng đỏ, mặc dù mới vừa rồi Phạm Nhật Minh đã giúp cô sửa sang lại quần áo một lượt rồi, nhưng mà, Nguyễn Khánh Linh vẫn không tự chủ được mà khẽ kéo cổ áo của chính mình.

Mới vừa rồi, anh lại cắn cô!

Hơn nữa còn là cắn ở trên cổ. Hôm nay là lần đầu tiên Nguyễn Khánh Linh đi tới Tập đoàn nhà họ Nguyễn, nếu như để cho các nhân viên nhìn thấy, há chẳng phải là ấn tượng ban đầu cũng sẽ tan theo mây hay sao?

Nguyễn Khánh Linh đi thang máy lên, cô đi thẳng đến phòng làm việc của Chủ tịch.

Nhưng mà, Phạm Nhật Minh nghe xong lời của Nguyễn Khánh Linh thì lại hơi cong khóe môi lên, khóe mắt của anh cũng không tự chủ được mà toát ra vẻ cưng chiều, còn có sự ngang ngược sẵn có: “Em là người phụ nữ của anh, những thứ em muốn, anh đều sẽ cho em.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.