Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 683



Chương 683

Vì vậy anh ta mới gọi điện cho cô ta để mắng chửi?

Hà Thanh không cam lòng chịu mắng chửi một cách vô lý, lại vô cùng tức giận, lên tiếng ngắt lời của Hàn Văn Trịnh: “Người của anh không bắt được Nguyễn Khánh Linh, lại còn gọi điện thoại đến chửi tôi là sao? Tôi là chỗ để anh trút giận à?”

Hàn Văn Trịnh ở đầu dây bên kia lại càng tức giận.

“Chính cô ngay từ đầu đã cho người của tôi theo dõi sai xe, còn bắt cái con mẹ gì nữa?”

“Theo dõi sai xe ư? Làm sao có chuyện đó được?”

Hà Thanh nghe Hàn Văn Trịnh nói những lời này liền vô cùng sững sờ.

Không thể nào, lúc đó rõ ràng cô ta đã nhìn thấy chiếc xe đó đi ra từ biệt thự nhà họ Phạm, tuy nhiên, đúng là cô ta không thể nhìn rõ được người ngồi trên xe là ai.

Nhưng giữa đêm hôm khuya khoắt, xe lại đi với tốc độ nhanh như vậy, ngoại trừ Nguyễn Khánh Linh thì còn ai vào đây nữa?

Hà Thanh mặc dù vô cùng hoài nghi, nhưng cô ta lại không hề nói ra cho Hàn Văn Trịnh biết, bởi vì dù sao lúc đó cô ta cũng không hề nhìn thấy người ngồi trên xe có phải Nguyễn Khánh Linh không.

Nếu bọn họ theo dõi nhầm người vậy chẳng phải Nguyễn Khánh Linh vẫn đang ở trong biệt thự sao? Vậy Hà Thanh cô ta đã uổng công vô ích ẩn núp ở đây rồi.

Hà Thanh vẫn còn đang chìm trong những suy nghĩ riêng, thì chợt giọng nói lạnh lẽo của Hàn Văn Trịnh từ bên kia truyền đến.

“Hà Thanh, tôi nói cho cô biết, nếu lần này cô không mang được Nguyễn Khánh Linh đến đây, tôi sẽ cho tung video của cô lên mạng. Đây là cơ hội cuối cùng của cô đấy, rõ chưa?”

“Anh biết video đó ư?”

Hà Thanh vừa nghe thấy Hàn Văn Trịnh nhắc đến video, khuôn mặt liền biến sắc.

Khỏi cần đoán cô ta cũng biết, video mà Hàn Văn Trịnh nói là video gì.

Chính là video mà tối hôm qua Phạm Hoàng Anh quay cảnh cô ta quan hệ với một người đàn ông khác.

“Cô nói xem?”

Hàn Văn Trịnh không trả lời câu hỏi của Hà Thanh, chỉ hỏi ngược lại, giọng điệu mang theo ý cười sảng khoái.

“Phạm Hoàng Anh lại dám đưa video cho anh xem. Một lũ biến thái.”

Trong lúc nhất thời, trong lòng Hà Thanh cảm xúc vô cùng lẫn lộn, cô ta vừa thấy xấu hổ vừa thấy tức giận, thậm chí giọng nói của cô ta cũng lập tức trở nên vô cùng sắc bén, nhưng Hàn Văn Trịnh cũng không hề bị ảnh hưởng bởi lời nói của cô ta.

Giọng nói anh ta vô cùng lạnh lùng.

“Hà Thanh, nếu cô đã lựa chọn làm gái điếm, thì đừng rằng mình còn thanh cao. Tôi cho cô thêm một ngày nữa, mau đưa Nguyễn Khánh Linh đến đây, nếu không thì, video của cô sẽ nhanh chóng được phát tán trên mạng thôi.”

“Anh uy hiếp tôi sao?”

Không biết Hà Thanh đang nghĩ gì, ánh mặt cô ta đột nhiên lạnh đi, trong ngữ khí che giấu đi vài phần sắc nhọn.

“Ừ.”

Hàn Văn Trịnh thờ ơ trả lời.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.