Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 896



Chương 896

Phạm Nhật Minh đến nước Anh để cứu người, băng nhóm bắt cóc của đối phương có thế lực rất mạnh ở phía sau, báo cảnh sát có tác dụng gì đâu chứ?

Nhìn thấy Trung Huy đứng ở nơi đó mà không hề nhúc nhích, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy kỳ lạ, lại hơi gấp gáp mà hỏi: “Sao vậy?”

Vẻ mặt của Trung Huy hơi khác thường, rất nhanh đã bị Nguyễn Khánh Linh nhìn ra được.

Cô lại càng cảm thấy mọi chuyện có gì đó không đúng lắm, thế là liền tỏ vẻ nghiêm túc mà hỏi: “Trung Huy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi? Có phải anh biết được chuyện gì rồi không?”

Lúc này, chú Hùng cũng đứng ở một bên mà nói hùa theo: “Đúng vậy, nếu như cậu biết được chuyện gì, thì nói ra đi, cậu xem cô chủ gấp thành dáng vẻ gì rồi kìa?”

Vốn dĩ Trung Huy là một người không biết cách nói chuyện, tuy rằng Phạm Nhật Minh đã từng dặn dò với anh ấy, rằng không thể để cho Nguyễn Khánh Linh biết được sự thật, thế nhưng, khi anh ấy bị hai người này nhìn chằm chằm vào, chỉ cảm thấy da đầu mơ hồ cảm thấy tê dại.

Anh ấy rất do dự, không biết rốt cuộc có nên nói ra hay không.

Bởi vì Phạm Nhật Minh đã từng dặn dò rằng……

Cuối cùng, dưới sự khuyên nhủ và thuyết phục từng bước của chú Hùng, Trung Huy vẫn phải nói ra sự thật.

“Thật ra thì, lần này tổng giám đốc Minh đến nước Anh, không phải đi công tác, mà đi cùng với cậu Tuấn.”

“Cậu Tuấn? Cậu Tuấn kia ư?”

Trong lòng của Nguyễn Khánh Linh không khỏi cảm thấy không yên lòng.

Sẽ không phải là Lê Tuấn chứ?”

Một giây sau đó, Trung Huy liền nói: “Lê Tuấn, chủ tịch hành chính của Tập đoàn nhà họ Lê.”

“Vì sao lại đi cùng với anh ta?”

Trước đây hai người có mối quan hệ không tốt, vả lại, cộng thêm việc trước kia cô và Lê Tuấn cũng từng có tình cảm với nhau, Nguyễn Khánh Linh làm sao có thể tin rằng, Phạm Nhật Minh sẽ đi ra ngoài với Lê Tuấn mà không hề có lý do hay mục đích gì chứ?

Trừ khi thật sự đã xảy ra một chuyện rất lớn nào đó.

Trung Huy nói: “Trước đó, người vợ chưa cưới của cậu Tuấn đã bị bắt cóc ở nước Anh, là do tổng giám đốc Minh đã nói sẽ giúp đỡ một tay, vốn dĩ bên đối phương đã bàn bạc kỹ rằng hôm kia sẽ thả người ra, nhưng mà vào một ngày trước lúc thả người, bọn họ lại yêu cầu muốn tổng giám đốc Minh và cậu Tuấn phải cùng nhau xuất hiện, mới có thể thả người.”

“Vì vậy, Phạm Nhật Minh đã đi cùng với Lê Tuấn rồi sao?”

“Ừm.”

Khi Nguyễn Khánh Linh nhận được câu trả lời chắc chắn của Trung Huy, vẻ mặt ngay lập tức trở nên trắng bệch, trái tim không khỏi đập nhanh hơn, bây giờ cô cảm thấy vừa tức giận, lại vừa lo lắng.

Người có thể làm ra loại chuyện bắt cóc người khác như thế này, chắc chắn là một người vô cùng hung tợn.

Vậy mà người đàn ông kia lại không hề nói cho mình biết bất cứ điều gì, hơn nữa còn gạt mình là đi công tác, anh ấy đang muốn khiến cho mình lo lắng sao!

Thật là quá đáng mà!

Chú Hùng cũng cảm thấy vô cùng lo lắng, nhưng mà bây giờ tính chất của vụ việc này đã hoàn toàn thay đổi rồi, nếu như đối phương là xã hội đen…… Vậy thì chẳng phải cậu chủ, sẽ gặp nguy hiểm sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.