Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 993



Chương 993

Nghe vậy, Phạm Nhật Minh hơi khựng lại, một lúc sau anh mới mở miệng nói: “Nếu như cậu thật sự thích cô ấy, tôi có thể giúp cậu, mấy khu điện tử ở Anh vẫn luôn là cậu trông coi, cậu cũng khá quen thuộc với công việc bên trong, sau này đều sẽ do cậu đến quản lý.”

Nghe thấy lời này, Trung Huy mới nhận ra, tại sao Phạm Nhật Minh lại đột nhiên hỏi đến chuyện đó.

Thì ra là muốn giúp mình…

Trong lòng Trung Huy rất cảm kích và cũng rất biết ơn.

Tuy nhiên, anh ấy vẫn từ chối, nói: “Cảm ơn lòng tốt của Tổng giám đốc Nhật Minh, nhưng tôi vẫn hy vọng được làm việc ở bên cạnh Tổng giám đốc Nhật Minh hơn là quản lý công ty.”

Những gì Trung Huy nói đều là thật lòng.

Đương nhiên, Phạm Nhật Minh cũng biết cậu ta đã theo mình hơn mười năm, tuy nói hai người trên danh nghĩa là mối quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới, nhưng trên thực tế, đối với Phạm Nhật Minh mà nói, Trung Huy cũng giống như Trần Hữu Nghị và những người khác.

Mà tình cảm của Trung Huy dành cho Phạm Nhật Minh cũng rất sâu đậm, cũng vô cùng cảm kích Phạm Nhật Minh đã hiểu và giúp đỡ cho anh ấy rất nhiều, kể từ ngày đầu tiên đi theo Phạm Nhật Minh, anh ấy đã thầm nhủ với bản thân, sau này dù có chuyện gì xảy ra, cũng sẽ luôn làm việc bên cạnh anh.

Nếu không, thật ra với thực lực của Trung Huy, anh ấy hoàn toàn có thể đạt được thành tựu cao hơn bây giờ.

Chính vì nhận thức được điều này, Phạm Nhật Minh cảm thấy nên để cho cậu ấy đi, chưa kể đến còn có sự xuất hiện của Lâm Đỗ Nhã.

Phạm Nhật Minh chậm rãi nói: “Trung Huy à, cậu theo tôi nhiều năm như vậy, cũng giúp đỡ tôi không ít, đối với tôi mà nói sự tồn tại của cậu cũng không thua kém gì bọn Hữu Nghị, cho nên, chỉ cần cậu có yêu cầu gì, cứ nói với tôi là được…”

Trung Huy mỉm cười, mang theo sự cảm động và biết ơn.

Anh ấy gật đầu, động tác chứa đầy vẻ cứng rắn.

“Được.”

Ngay sau đó, Phạm Nhật Minh lại hỏi: “Vậy bây giờ, cậu nói cho tôi biết, rốt cuộc cậu có tình cảm gì với Lâm Đỗ Nhã hay không? Nếu như không thích thì hãy sớm tranh thủ giải thích với con gái nhà người ta.”

Lúc này nụ cười trên mặt của Trung Huy hơi khựng lại, anh ấy há miệng, qua một lúc sau mới lên tiếng nói: “Cô ấy còn nhỏ, chỉ là ham chơi, việc thích tôi cũng chỉ là nhất thời, không thể coi là thật được.”

“Cậu nghĩ như vậy sao?”

Phạm Nhật Minh hỏi ngược lại.

Trung Huy im lặng một lúc rồi gật đầu.

Ngoại trừ Nguyễn Khánh Linh ra, Phạm Nhật Minh không hiểu biết gì về tâm tư của phụ nữ, cho nên vào lúc này, anh không hề có bất kỳ bình luận nào đối với lời nói của Trung Huy.

Anh chỉ nói: “Cho dù cậu nghĩ như thế nào, nếu sau này gặp phải chuyện gì, hãy đến nói với tôi.”

“Được, tôi biết rồi.”

Ngày tháng trôi qua thật nhanh, công ty ở Lâm Đồng của Phạm Nhật Minh ngày càng phát triển nhanh chóng, thậm chí có lúc còn vượt qua cả doanh số của trụ sở chính ở Hải Phòng.

Ngoài ra, điều đáng kinh ngạc hơn là, chính vì chi nhánh tập đoàn nhà họ Phạm dần dần lớn mạnh hơn, những việc liên quan đến khu vực Lâm Đồng cũng được báo chí đưa tin ngày càng nhiều, không chỉ như vậy, những ông trùm của giới tài chính thương mại đều nhìn thấy triển vọng trong việc phát triển ở Lâm Đồng, lần lượt đến đầu tư, điều này cũng góp phần thúc đẩy nền kinh tế ở Lâm Đồng phát triển nhanh chóng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.