Thời gian trôi qua, chớp mắt một cái, đã hơn 7 năm.
Ngày hôm đó, trời trong nắng ấm, ánh mặt trời vô cùng tươi đẹp, sáng sớm mùa hạ tiếng ve sầu kêu vang, đút hai tai nghe mp3 vào tai, Triệu Tiểu Chiêu đang đi đường nhàn nhã hút một bình sữa đậu.
Cô một hơi uống xong bình sữa đậu, tiện tay quăng hộp rỗng vào thùng rác, sửa sang lại đồng phục màu xanh trắng, xác định mình mang theo bài vở, không có bỏ quên, lúc này mới đi vào cửa trường trung học cơ sở thành phố Nhất Trung.
Từ lúc Triệu Tiểu Chiêu bắt đầu đi vào trường học, liền đếm không hết người lấy xưng hô đủ kiểu chào hỏi cô, Triệu Tiểu Chiêu luyện thành thói quen chào hỏi từng người một, sau đó đi vào phòng học lớp 10 (3).
Không nghĩ tới mới vừa đi tới vị trí của mình, thì Vệ Giai gọi lại.
Còi báo động trong lòng Triệu Tiểu Chiêu nổi dậy, cô rất cảnh giác nói: “Vệ Giai, tớ đang gấp đọc bài, đợi lát nữa môn tiếng Anh muốn nghe viết, tớ còn có vài chỗ chưa nhớ kỹ.”
“Triệu Tiểu Chiêu, hai chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cậu có mấy chỗ béo tớ đều biết, cậu cũng đừng tìm loại lý do lừa gạt người ngoài này. Được rồi, cậu chính là sách gì cũng không nhìn, đều có thể đạt hạng nhất các cuộc thi, cũng không thiếu mấy phút đồng hồ này. Tiểu Chiêu tốt, tớ đều đã đồng ý với cậu ta, cậu chỉ cần gặp cậu ta, để cậu ta hết hi vọng là được rồi mà!”
Vệ Giai chắp hai tay trước ngực, đưa lên chỗ mi tâm của mình: “Tiểu Chiêu, Tiểu Chiêu tốt của ta, làm ơn đi!”
Triệu Tiểu Chiêu khẳng định Vệ Giai nhận được chỗ tốt gì từ người ta rồi, chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “Đây là lần cuối cùng, lần sau coi chừng miệng của mình, đừng đồng ý đáp ứng người khác như vậy.”
Vệ Giai thấy Triệu Tiểu Chiêu nói vậy, lập tức vui sướng nhảy dựng lên.
Triệu Tiểu Chiêu nhìn hai cái cup C trước ngực Vệ Giai lắc lắc nhảy lên theo cô ấy, cô lại ngó ngó vùng đất bằng phẳng của mình, rất ức chế phẩy đầu, giọng điệu không tốt: “Đi nhanh đi, đỡ phải ở đây chướng mắt tớ, người kia chờ ở đâu?”
“Rừng cây nhỏ.” Vệ Giai nhào tới, hôn “Bẹp” một cái trên khuôn mặt không chút tỳ vết, trắng nõn như bóp ra nước của Triệu Tiểu Chiêu, cảm giác này thật là thoải mái.
“Được được được, tớ biết Tiểu Chiêu cậu đối với tớ tốt nhất mà, đợi lát nữa giữa trưa tớ mời cậu ăn Pizza Hut.” Vệ Giai đi đến nửa đường, chớp mắt một cái với Triệu Tiểu Chiêu, làm cái khẩu hình.
Triệu Tiểu Chiêu chỉ liếc mắt lên trời, bất đắc dĩ dựng lên tư thế tay “ok“.
Nhìn Vệ Giai vui vẻ đi, Triệu Tiểu Chiêu thở dài, cam chịu số phận đi tới rừng cây nhỏ.
Lúc này, đúng thời điểm mọi người đi học, Triệu Tiểu Chiêu là nhân vật công chúng, tự nhiên hấp dẫn không ít lực chú ý của người khác.
“Lại có người thổ lộ với Triệu Nữ Thần! Chỉ có điều, tớ xem ra khẳng định không đùa, tớ cùng khóa với nữ thần, nam sinh theo đuổi nữ thần đều tính toán nhu cầu lợi ích, thế nhưng sắp tới nữ thần đã lớp 10, lập tức sẽ tốt nghiệp, còn chưa có nam sinh theo đuổi thành công.” Một nam sinh họ Lưu đầu dưa hấu, mang kính mắt vuốt cằm, tiến đến giữa một đám học sinh nói.
“Đúng thế, bằng không Triệu nữ thần làm sao được vinh dự là nữ thần khó chinh phục nhất của trường Nhất Trung chúng ta?”
“Mọi người biết lý do cự tuyệt của nữ thần là gì không?” Bộ dáng nam sinh đeo kính ra vẻ sâu hiểm khó dò.
“Cậu biết không?” Mọi người hiếu kỳ.
“Đương nhiên biết. Nghe nói từng có nam sinh vô cùng xuất sắc vô cùng anh tuấn thổ lộ với Nữ Thần, hai má Nữ Thần phiếm hồng, hai mắt ngầm có tình ý, vô cùng thương tiếc nói với nam sinh kia, cậu rất tốt, có điều tớ đang chờ một người, cho nên chỉ có thể nói xin lỗi cậu. Lúc ấy nam sinh kia kích động tiến lên nắm chặt tay Nữ Thần, nói cậu ta sẽ lặng lẽ bảo vệ cô...”
“Chờ một chút, Triệu Nữ Thần để cho cậu ta nắm tay sao?” Nghe nói thời điểm Nữ Thần ngay lần đầu đã thành công thăng cấp đai đen Taekwondo, sao có thể để người ta tiến lại gần?!
“Ha ha ha, là xúc động nghĩ muốn tiến lên cầm tay Nữ Thần, nhưng là, không có cầm, lý do, tất cả mọi người đều biết. Thế là, nam sinh này vẫn chờ từ lớp 6 tới khi lớp 10, nhìn Nữ Thần cự tuyệt lại cự tuyệt nhóm nam thần từ người này đến người khác, lý do đều là rập theo một khuôn. Đến tận bây giờ cậu ta mới hiểu ra.”
“Cái gì?”
“Nữ Thần kia căn bản chính là đang gạt người, chờ đợi người là giả, cô ấy chính là không muốn yêu đương!”
“Dừng! Đây chẳng phải là lời thừa sao!” Một đám người khinh bỉ nhìn cậu ta, cái này ai cũng biết có được hay không?
Bên này xì xào bàn tán đương nhiên không ảnh hưởng được Triệu Tiểu Chiêu cùng một cái nam sinh cao ráo anh tuấn nói chuyện trước rừng cây nhỏ.
“Triệu Nữ Thần, tớ nhìn cậu từ nhỏ đến lớn, từ khi còn bé đã cảm thấy cậu đặc biệt đáng yêu, về sau cậu đại diện các hãng thực phẩm: Hỉ Nhạc Đa, mì sợi Nhật Hòa, Diệu Thúy Thúy, khoai tây Nha, thịt bò khô; các hãng điện tử: Điện khí Chiêu Hòa, mp3 Chiêu Hòa, máy tính Chiêu Hòa; các hãng thời trang và trang sức: thời trang trẻ em WZ. Triệu Nữ Thần, tớ đều thu lại tất cả quảng cáo cậu biểu diễn. Mỗi tối đều phải xem một lần, mới ngủ được.”
Triệu Tiểu Chiêu nhìn nam sinh này nước miếng bay tứ tung, cảm xúc kích động, nghiễm nhiên chính là một người điên cuồng! Nàng yên lặng lui về sau một bước, trong lòng mắng một câu, đồ Vệ Giai chết tiệt!
“Nữ Thần, nhà của tớ có 4 căn biệt thự, 6 chiếc xe sang trọng, 8 tiệm vàng, 10 chuỗi cửa hàng ăn uống, quan trọng nhất nhà tớ cha chỉ có một người con trai là tớ, chỉ cần cậu đáp ứng làm bạn gái của tớ, cậu tùy tiện quét thẻ vàng VIP họ Trương này! Nếu cậu đáp ứng lên giường cùng tớ, tớ liền để cha tớ cho cậu 10% cổ phần công ty! Nếu cậu...”
“Con nghé ngươi cút ngay!” Triệu Tiểu Chiêu không thể nhịn được nữa, trực tiếp nhấc chân đá bay nam sinh này ra mười con phố.
Mà sau khi nam sinh này lăn vài vòng, trên mặt đầy bụi đất quang mang điên cuồng càng sâu: “Nữ Thần, tớ rốt cục tiếp xúc thân thể cùng cậu, tớ thật là vui, xin cậu thoải mái đá tớ một cái nữa đi! Yêu ngươi, thật yêu!”
Sau đó khóe miệng Triệu Tiểu Chiêu co giật xuống, che mắt rời đi.
Thực sự nhìn không được.
Sau khi Triệu Tiểu Chiêu ra khỏi hội trường, nhóm học sinh trung học yên lặng chú ý tình hình chiến đấu cao hứng!
“Oa ——! Đã nói Triệu Nữ Thần chúng ta là uy vũ không khuất phục, không bị tiền bạc cám dỗ!”
“Nữ Thần, Nữ Thần, tớ yêu cậu, tựa như Chuột yêu gạo!” Chúng nam sinh ở lầu trên lầu dưới vây bên trên hành lang hô to với Triệu Tiểu Chiêu.
Năm 2005 một thần khúc《 Chuột Yêu Gạo 》 được hoan nghênh đứng đầu trên mạng, học sinh tiểu học, học sinh trung học luôn luôn sẽ nói vài câu. Triệu Tiểu Chiêu nghe tiếng thét kinh động trời đất, che mặt trốn chạy.
Chương trình học mùa hè thất làm người ta buồn ngủ, Triệu Tiểu Chiêu thật vất vả chống đến giữa trưa, bởi vì đã hẹn cùng Vệ Giai, cho nên không có đi nhà ăn, trực tiếp chờ cô ấy tại phía sau vách tường chỗ rừng cây nhỏ.
“Tích tích tích.” Triệu Tiểu Chiêu lấy điện thoại cầm tay ra, mở tin tức.
Phùng Tinh Tinh: Đêm nay ghế 207 quán Hương Hiên, mời cậu ăn cơm, không gặp không về.
Triệu Tiểu Chiêu đơn giản trả lời một câu: Được.
“Tiểu Chiêu, bên này.” Vệ Giai len lén chui ra ngoài từ trong bụi cây rừng cây nhỏ, chuyển một đống cây Thụ Nha che khuất ghế ra, giẫm lên trên, sau đó nháy mắt với Triệu Tiểu Chiêu.
Triệu Tiểu Chiêu tiến lên, nâng mông Vệ Giai, vừa dùng lực để lật cô ấy đến trên vách tường. Sau đó nàng lại giấu kỹ cái ghế, mình thì một cước giẫm ở trên vách tường, dùng sức đạp một cái, liền vượt qua tường đi.
Sau khi cô qua tường, tiếp được Vệ Giai nhảy xuống, động tác hai người ăn ý mà nhanh chóng, hiển nhiên không phải lần một lần hai có thể luyện thành.
Triệu Tiểu Chiêu cùng Vệ Giai đến Pizza Hut.
Hai người gọi một phần pizza còn có mấy phần ăn nhẹ, lại gọi hai phần đồ uống.
“Oa, rốt cục sống lại. Trường học thật là keo kiệt, ngay cả điều hoà không khí cũng không lắp đặt.” Vệ Giai lấy tay làm quạt, dùng sức quạt mặt mình mấy lần, “Tiểu Chiêu, ngày 1 tháng 10 tới này cậu quay phim truyền hình, thời gian chỉ có 7 ngày còn kịp sao?”
“Còn kịp, tớ diễn là thời kỳ thiếu niên của nữ chính, tình tiết vở kịch chỉ vài màn.” Triệu Tiểu Chiêu bỏ một cọng khoai tây vào miệng, những năm này, sức khỏe của nàng trở nên càng ngày càng đặc biệt, mấy năm gần đây đều có cảm giác không nóng không lạnh. Cho nên khi thời điểm người khác mồ hôi đầm đìa, nàng lại mát rượi không mồ hôi, khiến Vệ Giai Phùng Tinh Tinh rất là hâm mộ.
“Phim truyền hình gì? Trên mạng đều không có tin tức. Nam nữ chính là ai? Diễn viên chính hợp tác cùng cậu là ai?” Vệ Giai cắn một khối pizza thật to.
“Tiểu thuyết cải biên đang hot. Nội dung chính là nam nữ chính thích nhau trong lúc học đại học, bởi vì hiểu lầm chia tay, nữ chính đi nước Mỹ, 7 năm sau về nước, phát hiện nam chính si tâm không thay đổi vẫn chờ nàng, hai người quanh đi quẩn lại rốt cục ở bên nhau. Nam chính si tình, lời thoại rất ngọt, cho nên quyển tiểu thuyết này cực kỳ hot.”
“Rất hot sao? Nghe người ta nói vậy.” Vệ Giai gần đây xao nhãng bài vở, đi học cực kì nhàm chán.
“Cậu có thể tìm trên mạng, tên gọi 《 Hà Dĩ 》. Còn người hợp tác cùng tớ, tớ cũng còn không rõ ràng lắm, bất quá nghe Tạ thúc lộ ra, thiếu niên này cũng là rùa biển, rất giống nam chính trong nội dung. Nam nữ chính thành niên Tạ thúc chọn rồi oa thiếu rất hot Hồng Kông gần đây diễn 《 Tiên Kiếm 》 nữ phụ An Hiên.”
“Đội hình rất mạnh! Cảm giác sẽ hot!” Hai mắt Vệ Giai tỏa ánh sáng, rất chờ mong.
Hai người cứ hàn huyên một hồi như vậy, ăn uống no đủ, lúc này mới lại trèo tường về trường học đi học.
Giờ học buổi chiều, nóng như thiêu đốt cuối cùng kết thúc, vừa tan học, Tiểu Lý sẽ tới đón Triệu Tiểu Chiêu đi quán Hương Hiên.
Vừa ngồi lên xe, liền nhận được điện thoại của Phùng Tinh Tinh.
“Cậu đến chưa? Mọi người đang chờ một mình cậu!” Phùng Tinh Tinh thúc giục ở trong điện thoại.
“Chị gái à, tớ vừa tan học, hiện tại ngồi trên xe Tiểu Lý, lập tức tới ngay. Không chỉ một mình cậu, còn có ai?” Triệu Tiểu Chiêu không hiểu hỏi.
“Toàn bộ đoàn làm phim《 Hà Dĩ 》đều ở đây, Tạ thúc nói cùng nhau ăn bữa cơm, chỉ chờ cậu, nhanh lên!”
“Biết rồi, người hợp tác chính cùng tớ là ai? Tớ rất tò mò!”
“Ha ha... Người này rất giống nam chính 《 Hà Dĩ 》, cậu tự đoán đi, dù sao câu đố lập tức liền sẽ được giải, tốt, không nói nữa, đồ ăn lên, tớ ăn trước.”
“Tút tút tút—— “
Tiếng tút trong điện thoại nói cho Triệu Tiểu Chiêu, nữ nhân ác độc Phùng Tinh Tinh đã vô tình cúp điện thoại.
Triệu Tiểu Chiêu thả di động vào trong ba lô, nghĩ: Người này sẽ là ai chứ?