Lê Chí Cường lặng lẽ nhìn tổng giám đốc Lê to cao trước mắt khí chất lấn át người khác, phát hiện sự lo lắng bất an trước kia của mình đều là thừa thãi.
Người đàn ông này xứng đáng được tôn thờ, tin tưởng và theo đuổi vô điều kiện.
“Về công ty”.
truyện tiên hiệp hay
Lê Hoàng Việt với đôi chân dài bước nhanh về phía trước, hình bóng dần dần khuất đi sau thang máy.
“Vâng,tổng giám đốc Lê”
Lê Chí Cường bước nhanh theo sau, trong lòng ngẫm nghĩ,đêm nay xem ra lại là một đêm không ngủ nữa rồi, vừa rồi vệ sĩ không hoàn toàn chặn được các phóng viên,làm đêm nay anh phải cho ra một vài phương án giải quyết, nếu không thì tin xấu đêm nay vừa đăng tải, ngày mai cổ phiếu của Á Châu sẽ bị ảnh hưởng.
Không lâu sau, Trần Khả Như từng bước lạnh lùng rời khỏi khách sạn.
Một thân hình duyên dáng khác từ trong bóng tối bước ra, dưới ánh đèn mờ mịt ở hành lang quay mặt ra, là một khuôn mặt sắc sảo, chỉ có điều cảm thấy cằm của cô ta sắc nhọn và kỳ dị một cách cách bất thường.
Nhạc chuông điện thoại reo lên một bài hát có tiết tấu càng lúc càng nhanh.
“Alo?” Đôi mắt của Đàm Thu Trang được giấu dưới hàng mi giả thật dài, cảm giác thâm sâu vô định.
“Mọi thứ đang diễn ra rất tốt đẹp.”
Trong điện thoại truyền đến sự tán dương khoan khoái của đàn ông.
“Chuyện cho tới bây giờ, chúng ta đã là châu chấu cùng một sợi dây rồi,nếu đã muốn hợp tác,anh phải đưa ra một chút thành ý gì đi chứ,tô đã phải mạo hiểm mạo phạm đến Lê Hoàng Việt để thay anh hành sự.”
Đàm Thu Trang nghĩ lại còn thấy sợ, chọc tức Trần Khả Như chỉ là bước đầu tiên.
Hơn nữa, cô không nghĩ rằng Trần Khả Như sẽ tin lý do từ chối của mình, nhiều nhất là cũng chỉ là càng thêm chán ghét cô ta thôi.
“Tôi là Tống Quốc Minh người phụ trách công ty MTP ở trong nước.
Cô yên tâm, Lê Hoàng Việt hiện tại lo cho mình còn chưa xong,sẽ không động tới cô đâu.
Nếu cần, tôi có thể giúp cô chấm dứt hợp đồng.”
“Công ty MTP, Tống Quốc Minh?”
Đàm Thu Trang nắm chặt chiếc túi trong tay,cắn chặt môi suy nghĩ sâu xa.
Hình như cô ta nghe nói rằng đây là một công ty lớn và hậu thuẫn lớn và khí thế vô cùng hùng hậu.
Còn Tống Quốc Minh, nếu cô ấy nhớ không lầm, là bạn trai cũ của em gái của Lê Hoàng Việt - Lê Mỹ Hoa.
Không phải chính là cái tên này sao?
“Trần Khả Như với Trần Khả Ngân quan hệ không được tốt.
Cho dù Trần Khả Ngân bị nhốt lại,đối với bọn họ cũng không có ảnh hưởng gì?”
Đàm Thu Trang trong lòng không thể hiểu nổi.
Đúng vậy, dựa vào chuyện vừa rồi xảy ra, đúng là có thể gây ra ảnh hưởng xấu nhất định cho Á Châu, nhưng không cách nào làm lung lay được gốc rễ, tình cảm của Lê Hoàng Việt và Trần Khả Như vẫn như cũ chắc như keo sơn, tình đầu ý hợp.
“Cái này không cần phải lo lắng.
Cô chỉ cần nhớ rằng tôi là người đến để giúp cô.
Chúng ta có chung một kẻ thù,mục tiêu của chúng ta là một.”
“Không, Tống Quốc Minh, tôi nghĩ anh có thể đã hiểu lầm rồi.
Trước khi hoàn toàn chưa nắm chắc điều gì,tôi không dám làm càn trước mặt Lê Hoàng Việt đâu.Hơn nữa tôi hiểu rất rõ mục đích của anh.
Anh là muốn hạ bệ tập đoàn Á Châu đúng không?” Đàm Thu Trang có những cân nhắc của riêng mình, nhưng cô ta không hề ngu.
“Đàm Thu Trang, cho đến tận bây giờ cô vẫn ôm mộng tưởng với Lê Hoàng Việt sao? Anh ta lợi dụng cô một cách triệt như vậy.
Nếu cô còn mềm lòng, chẳng phải là ngu ngốc lắm à?”Giọng nói mỉa mai của Tống Quốc Minh phát ra từ điện thoại truyền đến một cách không thương tiếc.
Sắc mặt Đàm Thu Trang căng ra, lông mày cau lại pha chút tức giận: “Lê Hoàng Việt đã đối xử với tôi như thế nào,không cần anh nhắc nhở, dù sao ta nhất định phải làm chơi Trần Khả Như cho thật đẹp, nếu không phải là con tiện nhân đó hại tôi –"
Tống Quốc Minh nóng nảy ngắt lời cô: “Đàm Thu Trang, tôi cảnh cáo cô, về phía Trần Khả Như cô đừng có hành động không suy nghĩ.
Tôi tự có sắp xếp khác, hiểu chưa?”
“Hiểu rồi.”
Đàm Thu Trang miễn cưỡng trả lời, nhưng đôi mắt hơi nhíu lại, dường như phát ra có tia sáng đầy nguy hiểm.
Trần Khả Như, tại sao vận may của cô lại tốt như vậy!
Nhưng cô đã cướp lấy tất cả những gì tôi muốn, và tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô, chờ mà xem!
Trong bóng đêm, Trần Khả Như rùng mình.
Ra khỏi khách sạn, cảm giác bị theo dõi dường như đang quay trở lại.
Cô siết chặt cánh tay, ngước mắt liếc nhìn bầu trời đêm không trăng không sao, trong lòng đột nhiên đè nặng cảm thấy có chút u ám khó khó mà giải thích được.
Cô không dám bước nữa, bắt taxi rồi nhanh chóng rời đi.
Ngày hôm sau.
Bệnh viện đa khoa.
“Bác sĩ Trần, chủ nhiệm bảo cô ngừng khám bệnh và các buổi phẫu thuật được hẹn sẵn.
Phu nhân Bộ trưởng Cục vệ sinh đã chỉ định cô đi.”
“Được”
Trong phòng khoa, Trần Khả Như nắn nắn thái dương, trả lời.
Vũ Tuyết Trang vừa hay từ cửa đi vào, lời nói phẫn nộ đầy bất công: “ Bỏ đi, cái gì mà phu nhân Bộ trưởng, không phải chỉ là một cuộc tiểu phẫu u xơ tử cung thôi sao? Sao cả khoa đều phải nơm nớp lo sợ, bắt chị phải bỏ qua một cuộc phẫu thuật lớn, làm như mẹ già vậy bắt người người phải vây quanh,không phải là không biết trọng dụng nhân tài hay sao?”
Trần Khả Như im lặng, vẻ mặt đờ đẫn
Những gì Ngô Nguyên nói không hoàn toàn là sai, gần đây, chủ nhiệm Trần không phải là để cô phụ trách việc khám sức khỏe định kỳ cho vị phu nhân nào đó,thì cũng là khám thai cho con dâu của một bộ trưởng nào đó...!Nói tóm lại, tất cả đều không đúng với độ khó và kỹ năng công việc của một bác sĩ cố vấn sản khoa cao cấp.
Sự an nhàn sẽ làm hao mòn nhiệt huyết của bệnh viện đa khoa.
Nghe có vẻ không chút không được hay cho lắm, nhưng bây giờ Trần Khả Ngân đang vướng vào một vòng luẩn quẩn của thần tượng, tất cả những người có địa vị và thân phận ở thành phố Đà Nẵng, chỉ cần đến khoa sản, tất cả bác sĩ được chỉ định đều là Trần Khả Như.
Người có tiền có quyền là như vậy,mấy bệnh nhỏ nhặt của cơ thể phụ khoa viêm nhiễm khó chịu,chuyện nhỏ cũng hóa thành chuyện to.
Nếu cứ tiếp tục thế này, e rằng cả năm cô cũng không thực hiện được một ca phẫu thuật nào.
Trần Khả Như ánh mắt hơi chăm chú, đứng lên: "Tôi đến phòng bệnh kiểm tra trước cho bệnh nhân.
Có thể nói rằng gần đây những lời ba hoa của Vũ Tuyết Trang đã giảm đi rất nhiều, vì bệnh viện gần đây đối mặt với quá nhiều tin tức mới,còn thêm một quy định mới.
Không được phép sử dụng điện thoại di động trong giờ làm việc, không được lướt facebook hay zalo, đồng thời cử nhân viên chuyên môn đặc biệt đi kiểm tra xung quanh bệnh viện.
Nếu bị bắt, một lần là 20 nghìn.
Tranh thủ thời gian ngồi không, Vũ Tuyết Trang nhịn cả buổi sáng hận không thể một lúc lướt hết các mạng xã hội.
Vừa mở ra đọc liền bị dọa một trận, tin mới về vụ bê bối liên quan đến tập đoàn Á Châu.
Không được, cô ấy phải nói ngay với chị Khả Như,những biên tập viên và phóng viên này đang viết xằng viết bậy, nói rằng có tình cảm của Lê Việt Hoàng và Trần Khả Như đang tan vỡ, và tất cả những ân ái bề ngoài đều là giả dối.
Lê Hoàng Việt không hề thay đổi tính trăng hoa.
Em gái của Trần Khả Như là Trần Khả Ngân và một tên đạo diễn bị biến thái đã cố gắng thực hiện giao dịch tình ái,dẫn đến kiện tụng.
Chết thật, ngay cả những bức ảnh về Lê Hoàng Việt và Trần Khả Ngân đang nắm tay nhau cũng bị tung ra,hai chị em chung một chồng, đúng là tin nóng thừa dịp tranh giành nhau giật tít.
Quá độc ác!
Vũ Tuyết Trang cảm thấy lại,trước kia khi quan hệ giữa Trần Khả Như và Lê Hoàng Việt không tốt, Lê Hoàng Việt không ra tay là chuyện bình thường, nhưng bây giờ quan hệ của họ không phải đang rất tốt hay sao,những trang báo mạng và nền tảng xã hội này tại sao vẫn dám viết ra những bài báo này? Bọn họ không sợ chọc tức đến Lục Tư Thành khiến họ chẳng còn đất mà ăn sao?
Khi Trần Khả Như từ phòng bệnh bước ra, Vũ Tuyết Trang đang vô cùng lo lắng đến tìm cô.
“ Chị biết rồi.”
“Biết rồi á?” Chết thật, bác sĩ Trần của tôi ơi, sao chị vẫn có thể bình tĩnh như vậy được!
“Những báo cáo đều là giả, không có gì đáng để quan tâm”
Sáng nay lúc đến cùng nhau,Trần Khả Như đã nhìn thấy những bài báo ùn ùn kéo đến, bây giờ Lê Hoàng Việt chắc hẳn đang vùi đầu giải quyết.
Trước nay Lê Hoàng Việt không kiêng dè một ai, nhưng tình thế của thành phố Đà Nẵng dường như đang ngầm xảy ra thay đổi.
Cô lại chẳng thể giúp gì?
Nếu buổi dạ hội thường niên tối hôm qua không mang theo Trần Khả Ngân đi cùng, thì sẽ không tạo ra sơ hở để người khác nắm được, mọi chuyện vẫn như cũ.
Chỉ là, những báo cáo đó nói không hoàn toàn là sai, Lê Hoàng Việt thực sự có quan hệ với Trần Khả Ngân, đây cũng là cái gai trong tim cô, cộng thêm một Đàm Thu Trang.
Khi vừa nói dứt lời, tiếng chuông điện thoại vang lên, Vũ Tuyết Trang liếm đôi môi khô khốc, không tiếp tục nói nữa.
Đó là cuộc gọi của Trần Thế Phong, và cô ấy nhíu lại thật sâu.
80% là bởi vì chuyện của Trần Khả Ngân.
“ Khả Như,Bố đang đợi con ở quán cà phê cạnh bệnh viện của con”
Giọng của Trần Thế Phong trên điện thoại có vẻ hơi nặng nề, mang theo vẻ khẩn trương bị đè nén.
“mười phút.”
Trần Khả Như đã mấy tháng rồi chưa gặp Trần Thế Phong.
Kể từ sau chuyện của Vương Kỳ, tình cảm của cô đối với Trần Thế Phong từ thờ ơ phớt lời đã trở nên vô cùng phức tạp.
Cô khoác một chiếc áo khoác dài màu be đi tới quán cà phê như đã hẹn, Trần Thế Phong ngồi kế bên cửa sổ, hút từng điếu từng điếu thuốc một, mùi khói trực tiếp bay ra ngoài cửa sổ.
Sau khi người phục vụ bước tới thương lượng với ông ta vài câu, Trần Thế Phong bất lực dập tàn thuốc, bất kể là nét mặt hay là đôi chân không ngừng run rẩy, đều thể hiện ra được sự mất vội vàng của ông ta.
"Khả Như, ở đây!"
Khi Trần Thế Phong nhìn thấy Trần Khả Như, đôi mắt sâu thẳm của ông ta liền sáng lên,nhiệt tình chào hỏi.
Trần Khả Ngân đến gần, ông ta hơi che mũi,đi thẳng vào vấn đề: "Nếu ông ở đây để nói về chuyện của Trần Khả Ngân, vậy xin lỗi, tôi không có gì để nói."
Trần Khả Ngân vốn là gieo gió gặt bão,cô còn có thể bình tĩnh hòa nhã đối mặt với cô ta, đó đã là rộng lượng lắm rồi.
Trần Khả Ngân đã chuẩn bị một đống lý do để từ chối, nhưng đáng tiếc,toàn bộ đều không dùng.
"Em gái con Trần Khả Ngân từ nhỏ đã tuỳ ý làm càn.
Lần này để nó ở tù một vài ngày,sẽ nhớ cả đời.Khả Như, chuyện này con phải chịu ấm ức rồi.
Bố biết,sau này bố sẽ cố gắng quản giáo nghiêm Khả Ngân!Con đừng giận nữa! "
Khi Trần Thế Phong nói điều này uy nghiêm như một vị trưởng bối, Trần Khả Như vô cùng kinh ngạc nhìn ông ta một lượt.
Trần Thế Phong lại có thể như vậy nói chuyện với cô,gặp ma rồi!
Cô thản nhiên quan sát đối phương, bất kể đối phương nói gì, cô đều nhẹ giọng đáp lại.
Trần Thế Phong im lặng một lúc, cuối cùng cũng vào chủ đề: "Khả Như, công ty của bố gần đã gặp một số khó khăn.
Bố đã đầu tư vào một dự án hợp tác với người khác, nhưng bố không ngờ rằng bên đối phương là kẻ lừa đảo,lừa hết tiền của bố đi rồi.
Bây giờ công ty điều vốn rất khó khăn., khoản vay của ngân hàng giục rất gấp...!"
Trần Khả Như nheo mày, "Ý của ông là..."
"Khả Như, con là vợ của tổng giám đốc Lê không sai, nhưng con cũng là con gái của Trần Thế Phong này.
Con không thể nhìn công ty sửa chữa lắp đặt Viễn Dương của bố đóng cửa chứ? Con có thể nói chuyện với Lê Hoàng Việt,để cho anh ta cho bố mượn trước một ít tiền để xoay vốn có được không?"
“Bao nhiêu?”
Trần Khả Như cố ý hỏi, nhưng không tỏ rõ thái độ.
"Không nhiều, 160 tỷ."
Trần Thế Phong nghiến răng, lo lắng nói.
160 tỷ, đối với tập đoàn Á Châu mà nó,chẳng qua chỉ là một cọng lông.
123 Entertainment- nơi Á Châu đầu tư hàng tỷ đô la còn chẳng là gì.
Trần Thế Phong cảm thấy bản thân không hề ăn cướp giữa ban ngày.
Trần Khả Như phụ hoạ theo: “160 tỷ, không nhiều.” Ánh mắt kéo dài nhưng vừa cao vừa thấp, chứ vài phần hàm ý sâu xa..