Dạ Lăng Hàn không lưu lại quá lâu ở biệt thự, Dạ Vân Bình gọi điện thoại lệnh cưỡng chế hắn lập tức trở lại nhà lớn Dạ gia.
Đợi Kỷ Nhiên tắm xong, tự mình đổi quần áo cho cậu, Dạ Lăng Hàn cúi người hôn hôn trên môi cậu, lúc này mới rời khỏi biệt thự.
Lái xe về đến nhà, mới vừa vào cửa, Dạ Vân Bình liền đổ ập xuống mắng: “Hỗn láo! Hôm nay là ngày gì, con như thế nào lại có thể đột nhiên rời đi? Nếu không có Cam Duệ hòa hoãn, Dạ gia hiện tại đã trở thành trò cười toàn bộ kinh đô.”
Dạ Lăng Hàn thong thả ung dung mà đổi giày, ngẩng đầu đón nhận hai tròng mắt bạo nộ của cha mình, nhàn nhạt nói: “Con xác thật là có việc rất quan trọng.”
Thấy hắn đổi qua quần áo, tóc hơi hơi có chút ướt át, thực rõ ràng là bộ dáng mới tắm xong.
Dạ Vân Bình liền biết hắn lại đi cùng nam nhân kia lêu lổng.
Ông tức giận đến cả người phát run, sắc mặt càng xanh mét vô cùng: “Ta mặc kệ con ở bên ngoài làm bậy như thế nào, về sau mỗi ngày con đều phải trở về, không được qua đêm ở bên ngoài. Từ hôm nay trở đi, Cam Duệ sẽ ở lại đây. Chờ thời điểm động dục sau, con phải đánh dấu nó.”
“Mới vừa đính hôn còn không có kết hôn, như vậy có phải hay không có điểm không phụ trách nhiệm?”
Dạ Lăng Hàn cởi ra áo khoác tùy ý ném ở trên sô pha, “Còn có, con đối với Omega không có hứng thú. Con chỉ sợ đối với Cam Duệ không đứng dậy nổi.”
“Câm miệng!” Dạ Vân Bình chỉ vào Dạ Lăng Hàn, tay run thật sự lợi hại, ngực ông một tạc một tạc, giống như ống pháo sắp bùng nổ: “Con đừng quên! Con là con trai độc nhất của mạch đơn truyền Dạ gia. Con dưỡng ở bên ngoài tiểu tình nhân kia, hắn có thể vì Dạ gia nối dõi tông đường sao? Không đứng dậy nổi, liền uống thuốc! Con nối dỗi cần thiết sinh!”
Nếu không phải bởi vì cần thiết muốn nối dõi tông đường, Dạ Lăng Hàn là tuyệt đối sẽ không cùng Cam Duệ đính hôn.
Kỷ Nhiên hiện tại vô pháp biến thành Omega liền không có biện pháp sinh con cho hắn, chẳng lẽ thật sự muốn đánh dấu Cam Duệ.
Nhìn ra Dạ Lăng Hàn biểu tình dao động, Dạ Vân Bình thả chậm ngữ điệu: “Ta không phải muốn bức con! Con là con trai độc nhất của Dạ gia, thế gia quý thiếu. Bạn đời cần thiết phải môn đăng hộ đối. Với cái loại gia thế của Kỷ Nhiên căn bản không xứng với con. Dưỡng ở bên ngoài chơi chơi ta không can thiệp, cưới vào cửa tuyệt đối không được. Cam Duệ đứa nhỏ này thực hiểu chuyện, các phương diện đều không tồi. Hôm nay nếu không phải có nó giải quyết, khẳng định tiệc đính hôn đã hỗn loạn.”
Dạ Lăng Hàn đã nghe nói chuyện này, đối với vị tiểu thiếu gia Cam gia này sinh ra vài phần hứng thú.
Rộng lượng bao nhiêu mới có thể chịu đựng vị hôn phu vắng mặt ở tiệc đính hôn?
“Cậu ấy ở trong nhà?” Dạ Lăng Hàn muốn gặp Cam Duệ, nếu cậu ta rốt cuộc là rộng lượng thật, thì hắn vẫn là rộng lượng với cậu ta.
Hắn không thích ăn uống mật kiếm, người đầy bụng tâm cơ, nếu Cam Duệ là người vế sau, hắn tuyệt đối không lưu lại.
“Nó ở lầu hai phòng cho khách.” Dạ Vân Bình nói: “Cùng nó tâm sự tốt vào, nó là một Omega không tồi.”
Dạ Lăng Hàn cầm lấy áo khoác đi đến trên lầu, gõ vang cửa phòng cho khách.
Cửa phòng mở ra, bên trong cánh cửa ánh sáng cam vàng chiếu ở trên mặt Cam Duệ, chiếu đến khuôn mặt vốn tinh xảo xinh đẹp, mặt liền nhiều thêm vài phần hương vị ôn nhu.
(Chỗ này chém pha khá, m.n góp ý để tui sửa:∆)
Cam Duệ xác thật lớn lên rất đẹp, mặt mày tinh xảo nhu hòa, làn da sứ trắng như ngọc, cặp ánh mắt đen láy kia cực kỳ giống hắc diệu thạch, lấp lánh tỏa sáng.
Omega xinh đẹp như vậy, chẳng sợ không có tin tức tố quấy nhiễu, đối với Alpha khác cũng cực có sức dụ hoặc.
Nhưng Dạ Lăng Hàn ở nhìn đến Cam Duệ thời điểm, trong đầu không tự chủ được liền hiện ra gương mặt quật cường của Kỷ Nhiên.
Cam Duệ đẹp, nhưng không bằng Kỷ Nhiên một phần vạn.
“Dạ thiếu!” Cam Duệ trên mặt hiện ra ý cười thanh nhã, cậu bước ra mời Dạ Lăng Hàn đi vào.
Dạ Lăng Hàn cũng không khách khí với cậu ta, bước vào phòng cho khách.