Cô vừa mới kết thúc màn nhổ nước bọt xong thì nghe một tiếng ly vỡ vụn nát.
Mục Lăng bóp nát một cái ly, làm Cố Bình An sợ đến suýt chút nữa làm đổ sữa đậu nành.
Thím Lâm cũng thoáng giật mình một cái, nhưng lại đau lòng hơn, cuống quít lại kiểm tra xem hắn có bị thương hay không, Mục Lăng trầm giọng nói, “Thím Lâm, thím đi ra ngoài trước, tôi có việc muốn nói riêng với Cố Bình An.”
Trong lòng Cố Bình An nhảy dựng một cái, chuyện gì?
Một loại dự cảm không tốt tự nhiên nảy sinh, Cố Bình An suy nghĩ một chút cũng không biết chuyện này có liên quan gì đến cô, thím Lâm lo lắng nhìn Cố Bình An một cái, rời khỏi phòng ăn, Mục Lăng ném thẳng tờ báo vào người Cố Bình An.
“Tự mình xem đi!”
Cố Bình An cầm lấy báo lên liền nhìn thấy một tấm ảnh vô cùng ám muội, cô và Mục Phàm bị chụp ở cửa khách sạn, đủ loại thân mật khăng khít, như một đôi tình nhân, trong lòng cô lạnh lẽo, một trận chột dạ.
Đáng chết, tại sao lại bị chụp được chứ?
Tiêu đề càng làm cho sắc mặt cô trắng bệch hơn, thiên kim Cố thị trưởng và Mục nhị thiếu gia có một đêm xuân, một gái hai chồng?
Cái tiêu đề kinh khủng này, một chữ cũng không đề cập tới Mục đại, dù sao Mục đại cũng chưa bao giờ lên báo giải trí, đồng thời thủ đoạn vô cùng tàn ác, người người sợ hãi, không ai dám đưa tin của Mục đại, nhưng lại dám đưa tin Cố Bình An và Mục Phàm.
Cố Bình An và Mục đại sẽ đính hôn, đột nhiên truyền ra một tin tức lớn như vậy, rốt cuộc truyền thông muốn cái gì?
Không lẽ là nhắc nhở Mục Lăng, Cố Bình An lả lơi ong bướm có quan hệ với cả hai anh em hắn, đây là cố ý nhục mạ Mục Lăng sao?
Cố Bình An không rảnh bận tâm nhiều như vậy, vừa thấy tiêu đề và hình ảnh thì đã biết, nội dung khó nghe cỡ nào, quả nhiên như cô đoán, nội dung vô cùng không thể chịu nổi, ảnh Mục Phàm mang theo cô vào bên trong mướn phòng đều bị chụp lại cả, bằng chứng như núi.
Báo chí rất thành thật mà đưa tin một sự thật, cả da đầu Cố Bình An đều tê dại, cô có thể tưởng tượng người khác sẽ nói cô như thế nào.
Lả lơi ong bướm? Một gái hai chồng?
Vì sao lại biến thành bộ dạng như vậy? Mục Lăng phẫn nộ là phải, dù sao một người là vợ chưa cưới của hắn, còn một người lại là em trai của hắn, bị người anh em của mình cho đội nón xanh, quả thực chính là cho hắn một cái tát.
Một cái tát vô cùng hung ác, có lẽ Mục đại chưa bao giờ phải chịu nhục nhã như vậy.
Phòng ăn tràn ngập mùi phong ba bão táp, trong lòng Cố Bình An thấp thỏm bất an, thật sự sợ Mục Lăng sẽ giận đến giết người diệt khẩu, trực tiếp giết chết cô, đây cũng là chuyện rất có khả năng.
Xem như thanh danh của cô đã bị hủy hoại hết.
Đường đường là thiên kim thị trưởng, có hôn ước, lại cùng em trai của chồng chưa cưới lêu lổng, cô có thể tưởng tượng đến hai giới chính thương đến tột cùng sẽ nhìn cô bằng ánh mắt gì.
Báo giải trí này là một làn sóng gây ra phong ba bão táp.
Mục Lăng nổi giận, ngay tại chỗ gọi điện tìm ông chủ công ty giải trí, ném qua một câu uy hiếp, “Trong vòng 3 ngày, công ty của ông sẽ biến thành lịch sử.”
Phàm là dính đến chuyện truyền thông, đều bị Mục Lăng công kích như vậy.
Trong chốc lát, giới báo trí thành phố S chấn động mạnh, mấy ngày nay một số công ty nhà văn hóa đóng cửa, Mục đại giết gà dọa khỉ.
Đường Dạ Bạch gọi điện thoại tới: “Hắc, Mục đại, vợ ngoại tình mà thôi, có gì lớn đâu, đừng khiến cho kinh tế rung chuyển chứ. Đúng rồi, Đường gia chúng ta không đưa tin thất đức như vậy đâu, Đường thị rất nhỏ bé, cầu xin buông tha. Tối hôm qua tôi mới nhận được tin tức này, tôi cho rằng cậu đã biết, thế nhưng cậu lại không biết, aiz, Mục đại đội nón xanh có lẽ sẽ biến thành cụm từ phổ biến trong giới kinh doanh trong khoảng thời gian này.”
“Đường Dạ Bạch, cậu cút cho tôi!” Mục Đại mắng một cách thô bạo, “Còn nói nữa tôi sẽ cho cậu đội nón xanh ngay lập tức.”
Ai cũng có thể nghe được, Đường Dạ Bạch vui sướng cỡ nào khi cười trên nỗi đau của người khác!