Người đàn ông này tên là Đường Dạ Bạch là đối tác làm ăn của Mục Lăng, lần này cũng tới đây xem đua xe, đúng lúc gặp mặt nên cùng nhau uống một ly, không nghĩ tới tầm nhìn tốt như vậy, có thể trùng hợp nhìn thấy Cố Bình An và Dương Sâm.
Đường Dạ Bạch và Cố Vân không có giao tình gì, thị trưởng mấy năm đổi một lần, ai làm thị trưởng hắn cũng không lo, dù sao quan hệ của hắn cũng rất vững chắc, cho dù là thị trưởng cũng không dám trêu chọc vào hắn, tuy rằng ông nội nhà hắn rất đáng ghét, hắn cũng không tính là có toàn quyền ở Đường gia, nhưng trong lòng hắn vẫn luôn cảm thấy, hắn hạnh phúc hơn Mục Lăng rất nhiều.
Người thân cận với Mục Lăng nhất chính là cha mẹ và ông nội của hắn, ông nội ở trong bệnh viện sống đời sống thực vật, có thể tỉnh lại hay không vẫn là ẩn số, cha mẹ chết sớm, có người nói, chuyện của Mục lão thái gia là có người cố ý sắp đặt, nói chung cũng không phải là chuyện gì tốt đẹp.
Hai người em trai của hắn, một người rất phiền phức, còn một người thì rất nghe lời lại rất hiểu chuyện, làm cho hắn bớt lo không ít.
“Không ngờ cậu cũng chú ý tới vợ chưa cưới của tôi.” Mục Lăng hừ lạnh một tiếng, đừng tưởng rằng hắn không biết trong lòng Đường Dạ Bạch đang suy nghĩ cái gì, chờ xem chuyện cười của hắn, nhưng hắn sẽ không để cho Đường Dạ Bạch chế giễu, hắn sẽ đính hôn với Cố Bình An.
“Một vụ bê bối lớn như vậy, không muốn chú ý cũng khó.” Đường Dạ Bạch một bên uống rượu một bên tấm tắc nói, “Bình thường lão tử cũng không đọc tạp chí giải trí, ai biết được vừa đọc lại xảy ra một chuyện thú vị như vậy, còn chưa vào cửa đã khiến anh em trong nhà cãi nhau, dĩ nhiên là tôi muốn xem một chút coi là dạng tiên nữ hạ phàm gì, có thể làm cho Mục đại và thiếu gia Mục gia để tâm như vậy, quả nhiên không làm tôi thất vọng, là người đẹp, chỉ có điều không quá phù hợp với khẩu vị của cậu a, có ăn nổi không?”
“Cút!” Mục Lăng giận, “Đường Dạ Bạch, cậu đừng có cười trên nỗi đau của người khác, này cùng lắm là một chuyện trùng hợp, bọn họ cũng không phát sinh chuyện gì, cậu câm miệng của cậu lại đi.”
“Tôi ngậm miệng lại cũng không thành vấn đề, nhưng thành phố S nhiều miệng như vậy cậu có thể khiến cho tất cả mọi người ngậm miệng lại được sao?” Đường Dạ Bạch khẽ mỉm cười, “A, cũng đúng nha, mấy ngày nay cậu cứ đả kích mấy tòa tạp chí, thật sự là mưa gió lênh đênh, xem ra không tới hai ngày sẽ trở thành lịch sử, người ta phát triển cũng không dễ dàng gì, vì một người vợ chưa cưới không có tình cảm, gây chiến lớn đến như vậy có đáng hay không? Nói cho cùng, không phải vì mặt mũi của cậu.”
“Phí lời!” Mục Lăng giận, “Cố Bình An tính là cái gì chứ, đáng giá để tôi làm lớn chuyện như vậy sao, tôi ăn no rảnh rỗi không chuyện gì làm dùng số tiền lớn như thế để đi đánh đỗ mấy toàn tạp chí đó hả, cậu nói chuyện phiếm đủ chưa? Cút!”
“Tính khí đừng nóng như vậy mà!” Đường Dạ Bạch nháy mắt một cái, cười híp mắt vẻ mặt mang theo vài phần giảo hoạt, Mục Lăng đối với Đường Dạ Bạch này, xưa nay không quá thích, nếu không phải là người cùng thuyền trong chuyện làm ăn, thì đã sớm đá Đường Dạ Bạch một cái bay ra ngoài rồi.
Hắn luôn cảm thấy Đường Dạ Bạch cười lên, ý đồ vô cùng xấu, người này cũng đặc biệt có rất nhiều ý đồ xấu.
Xem trò vui, càng là bản lĩnh sở trường của hắn.
“Tôi có một bí mật muốn chia sẻ với cậu, có quan hệ với vợ chưa cưới của cậu, có nghe hay không?”
Mục Lăng nghe là biết không có chuyện gì tốt, “Từ trong miệng của cậu thì có thể nghe được chuyện gì tốt?”
“Phí lời! Chuyện tốt của vợ chưa cưới của cậu tôi sẽ nói cho cậu biết sao?” Đường Dạ Bạch đương nhiên mà nói, “Dĩ nhiên càng là chuyện khiến cho cậu bế tắc, càng phải cho cậu biết a, mới gần đây thôi, vợ chưa cưới của cậu gây ra chuyện bê bối khiến cậu không biết giấu đi đâu, đường đường là Mục đại, cưới một người tai tiếng đầy trời, còn cùng em trai mình sử dụng chung một người phụ nữ, ai, nếu đổi thành tôi, tôi đã sớm nhảy xuống sông rồi, không còn mặt mũi đối với liệt tổ liệt tông nữa?”
______
Ai muốn biết thêm về Đường Dạ Bạch thì hãy đọc truyện "Mẹ 17 tuổi: Con trai thiên tài cha phúc hắc" nhé, bộ đó Đường Dạ Bạch là nam chính.