Nhìn đến bóng dáng bé bỏng quen thuộc kia đi vào nhà ăn .Lam Dật Thiên chạy nhanh cười đi qua .
Đuổi đi vài người đàn ông vay quanh bảo bối ,Lam Dật Hiên ôm thắt lưng bảo bối ,con ngươi hơi hơi nheo lại :"Bảo bối đúng là có sức quyến rũ rất lớn nha."
Lam Phong Ngữ bài trừ một cái miễn cưỡng tươi cười ,hiện tại tâm tình cô rất phức tạp ,cả đầu đều là hình ảnh thân mật của một đôi nam nữ kia .
Lam Dật Thiên rất nhanh phát hiện bảo bối có điểm khác thường ,không để ý ánh mắt khác thường của người phục vụ ,gọi một cốc sữa cho bảo bối ,sau đó ngồi ở bên cạnh cô ,thò tay ôm cô .
"Bảo bối ,như thế nào ? Nói cho anh tư biết rốt cục là có chuyện gì ? Có phải hay không Tần Thư Nam khi dễ em ?"
Cuộc hôn sự của Lam Phong Ngữ và Tần Thư Lam ,luôn luôn không được người của Lam gia đồng ý . Bọn họ xem ra Tần Thư Nam thật sự không xứng với bảo bối hoàn mĩ tốt đẹp của bọn họ ,chẳng qua là bảo bối kiên trì nên mọi người đành phải thỏa hiệp .
Vừa nghe được cái tên quen thuộc kia ,đôi mắt Lăm Phong Ngữ lại đỏ lên :"Anh ..."
Âm thanh mềm yếu tràn đầy ủy khuất nghẹn ngào ,trong nháy mắt Lam Dật Hiên liền tức giận đứng lên :"Anh đi tìm tên hỗn đản nào đó tính sổ ."
Làm Phong Ngữ chạy nhanh thò tay ngăn lại anh trai :"Anh ."
Lam dật Thiên bất đắc dĩ đành phải ngồi xuống chỗ cũ ,sau đó ôn nhu hỏi :"Kia bảo bối nói cho anh tư biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì hay không ? Em không nói anh tư rất lo lắng."
Đang lúc này phục vụ đưa sữa lên .
Lam Phong Ngữ bưng sữa lên uống một ngụm ,sau đó mới lắc đầu :"Khônng có việc gì .Anh .em chỉ là nhớ mọi người ."
Lam Dật Thiên đương nhiên là không tin lý do này của bảo bối ,nhưng anh biết bảo bối là không muốn nói, lên cũng liền miễn cưỡng không hỏi lại nữa.Dù sao trở về cho người điều tra ra thì sẽ biết .
Vì bảo vệ bảo bối ,bọn họ chính là dùng bất cứ thủ đoạn nào có thể ,đó cũng chính là nguyên tắc trong nhà họ.
"Mọi người cũng rất nhớ em nha? Đặc biệt là cha ,mỗi ngày đều khóc gọi bảo bối ,nghe nói gần đây gầy mất mấy cân ."
Lam Dậy Thiên mghix đến cái gì dường như nhịn không được buồn cười rộ lên :"Bảo bối ,nếu không em về nhà ở một thời gian đi ?Em đã lâu không có trở về ,nếu em về nhà không chừng ,anh cả ,anh hai ,anh ba ,còn có em năm bọn họ đều gấp rút trở về ."
Lam Phong Ngữ cũng có chút động tâm.
Bất quá bảo bối yên tâm rất nhanh sẽ có nhiều người cùng em .Cha chính đang chuẩn bị mua nhà sau đó cùng ba mẹ trở về định cư. Nhà ở dường như đã chuẩn bị cũng khong sai biệt lắm ,đại khái qua mấy tháng nữa sẽ về nước đi ."
Không đợi Lam Phong Ngữ nói chuyện ,Lam Dật Thiên lại chạy nhanh bổ sung một câu .
Nghe được tin tức này ,Lam Phong Ngữ không dam stin trừng mắt to ,trên mặt không che được nét vui sướng tươi cười :"Anh tư thật vật chăng ?"
"Ân cha đã suy tính chuyện này rất lâu ,Bất quá người trong nhà rất nhiều ,tìm nhà ở cũng không thuận tiện lắm .Đặc biệt ở nơi này nhà ở hợp khẩu vị cha rất ít ,cho nên mới chậm chễ thời gian dài như vậy ."
Lam Dật Thiên gật đầu ,nhìn tâm tình bảo bối bây giờ tốt lên nhiều ,thế này mới âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
"A Nam ,đợi lát nữa anh phải đi dạo phố cùng em ,lần trước em nhìn được vài bộ quần áo rất phù hợp với anh ,lần này anh nhất định phải cùng em đi thử ,nếu đẹp thì mua hết ."
Nhà ăn này rất sang trọng ,người lui tới đều là người có tiền ,người ăn cơm rất nghiêm túc ,trên cơ bản không ai nói chuyện .
Lam Dật Thiên tìm vị trí thật không chớp mắt ,hơn nữa anh ngồi đối diện ở bên cạnh Lam Phong Ngữ vội vang an ủi cô ,sở dĩ không có chút chú ý tới một đôi nam nữ mới đi vào phòng ăn.
Mà đối phương ,cũng bị ngăn trở ánh mắt ,nên không chú ý tới hai người bọn họ .
Cũng không biết là ý trời hay là cái gì ,phục vụ dẫn hai người bọn họ đi đến vị trí bên Lam Dật Thiên ,nời nói của phụ nữ kia đều nghe được rõ ràng .
"Được .Hinh nhi muốn ăn cái gì ?" Thanh âm ôn nhu của người đàn ông ,theo trong thanh âm là có thể nghe ra anh ta đối với người phụ nữ kia rất sau đậm sủng nịch và thâm tình.
Nghe được thanh âm kia ,cả người Lam Phong nữ cứng đờ ,không dám tin trừng mắt to nhìn.
Mà phản ứng phía trước của cô ,Lam Dật Thiên rất nhanh vọt đi qua ,một phen túm lấy người bên cạnh phục vụ sinh sau đó lân lân đên cổ áo :"Tần Thư Nam !"