Du Diễm Phong nghiêng người ngồi dựa vào thành ghế.
Anh ta mặc một chiếc áo màu lam ngọc tinh xảo, cổ áo cởi bỏ hai cúc, ống tay sắn lên tới khuỷu lộ ra quanh cổ tay chiếc đồng hồ Vacheron Constantin có khối giá trị không nhỏ, chiếc áo trong được cắt xén tỉ mỉ phác họa toàn bộ thân thể điêu luyện đầy chất đàn ông, khiến nhan sắc anh ta cũng được tôn lên.
Anh ta lười biếng đỡ tay lên mặt bàn, ngón tay gõ từng nhịp, gương mặt tuấn mỹ bởi quá mức tinh xảo mà có thêm tia âm nhu, nhưng khi khóe môi anh ta nở nụ cười tà ý nhìn qua, dáng vẻ xấu xa rất dễ làm cho trái tim các thiếu nữ đập rộn ràng, lòng mang ảo tưởng.
Đặc biệt, đối diện với ánh đèn pha lê của cửa hàng, dường như dát lên người anh ta một tầng ánh sáng nhu hòa, điều đó khiến xung quanh anh ta càng thêm mộng ảo, khí chất ngang tàng hiển hiện rõ ràng không thể nghi ngờ.
Thật là một nam nhân hại nước hại dân.
Yêu nghiệt!
Cố Phi Yên không thể không thừa nhận, nhìn thấy bộ dáng này của Du Diễm Phong, cô cũng có vài phần kinh diễm, ngẩn ngơ một lúc.
“Lại đây!” Du Diễm Phong hướng về phía cô vẫy vẫy tay, ra khẩu hình.
Cố Phi Yên lấy lại tinh thần, theo bản năng bước nhanh hơn, lại nghe thấy sau lưng có cô gái trẻ nào đó bụm miệng hét lên, tựa hồ đã bị cái vẫy tay này của Du Diễm Phong câu mất trái tim thiếu nữ.
Ôi trời!
Đồ mỹ nhân hại nước hại dân!
Cô thầm mắng Du Diễm Phong vài câu.
“Du đại thiếu, có mấy đơn hàng cần tôi ký đây?” Đặt túi xuống, Cố Phi Yên đi thẳng vào vấn đề, “Nếu thời gian không gấp, có bao nhiêu đơn tôi nhận bấy nhiêu, bảo đảm mỗi việc đều sẽ tận sức tận lực làm thật tốt. Nếu như thời gian gấp gáp… Ờm, vậy tôi lấy tờ đơn kiếm được nhiều tiền nhất, anh thay tôi chọn lựa một chút, tôi tin tưởng anh.”
Quan hệ đã lâu với Du Diễm Phong, Cố Phi Yên không có ý định khách khí với anh ta.
Dù sao những đơn hàng này đều là anh ta cầm đến đặt trước mặt cô, nói rõ những tờ đơn này anh ta có thể làm chủ được, cô chăm chỉ làm tốt mỗi hạng mục chính là không cô phụ tâm ý của anh ta rồi.
Du Diễm Phong không còn gì để nói, “Gặp tôi đã đòi đơn, tổn thương cho tôi biết bao a, hai chúng ta không thể trò chuyện tình cảm trước được sao?”
“Trò chuyện tình cảm tổn hại đến tiền, vẫn nên nói chính sự đi.” Cố Phi Yên liếc mắt nhìn anh ta, “Đợi anh bàn xong việc chính với tôi, tôi mới có hứng trò chuyện tình cảm. Có thực mới vực được đạo, người ngày xưa đã hiểu được đạo lý này, anh không hiểu chính là đồ ngốc!”
Du Diễm Phong, “…”
Anh ta thế mà không phản bác lại được.
Du Diễm Phong đúng là không đặt những việc nhỏ này vào trong mắt, có điều, Cố Phi Yên đã ra ý tứ, anh ta cũng rất lịch sự làm theo, trước tiên bàn chính sự.
Anh ta đem tất tổng cộng 5 hạng mục.
Trong đó bao gồm một quán bar, một quán cơm ở Tứ Hợp viện, hai hạng mục trang trí nhà cửa, một hạng mục trang trí biệt thự.
“Đơn của quán bar, là một người anh em của tôi nhìn trúng thiết kế cô đã làm cho Úc Thiên Thần, xin tôi bắc cầu, đây là công lao của cô. Những cái khác đều là tôi cướp được… Ồ, không, là tôi kéo được, cô cứ xem đi, muốn nhận cái nào thì nhận, không cần vội vã.”
“Thù lao tính sao?”
“Thù lao cô nghĩ rồi đưa giá, bọn họ tuyệt đối có thể trả được.” Cho dù không trả được, anh ta vác thứ đó đến trước mặt họ đi một vòng, chắc chắn sẽ thành trả được.
Cố Phi Yên, “…”
Thấy khẩu khí của Du Diễm Phong, sao cô lại cảm thấy không đáng tin cậy nhỉ? Chỉ là, dù sao cô cũng sẽ không ra giá lung tung, điểm này để sau cũng không sao.
Cô bắt đầu nghiêm túc xem xét đơn hàng, dựa vào tình hình trong đó định ra một khoản dự toán và báo giá, đến khi cô nhìn đến đơn hàng cuối cùng, lông mày nhướn lên.
“Biệt thự này…” Cố Phi Yên ngẩng đầy, “Nếu như tôi nhớ không nhầm, vị trí của biệt thự này cực kỳ tốt, giá trị ít nhất cũng đến 40, 50 ngàn vạn, anh xác định bạn của anh muốn giao nó cho tôi ư, không sợ tôi tôi làm xấu nó?”
Nói thật, đây đúng là một đơn hàng lớn a!
Cô có chút hưng phấn, nhưng càng nhiều hơn còn có chút không tự tin, không biết bản thân có thể nắm chắc được cơ hội lần này hay không để mà nộp được một phương án mãn nguyện nhất.
“Sẽ không.” Đôi mắt hoa đào Du Diễm Phong hiện lên nét mừng thầm, anh ta còn lâu mới lo lắng no bị thiêt kế xấu đi.
“Anh ta không đưa ra yêu cầu, không có sở thích nào sao?”
“Yêu phụ nữ tốt đẹp có tính không?”
Cố Phi Yên, “…”
“Ha ha, đùa thôi mà!” Du Diễm Phong ngượng ngùng cười, khụ khụ hai tiếng, “Chủ nhân của biệt thự này là anh em tốt của tôi, thẩm mỹ không khác với tôi cho lắm, muốn thiết kể cho nữ nhân mình thích sống ở đây, cái đó… Cô nhìn rồi xem thế nào, vui vẻ làm thôi, dù sao anh ta cũng không hiểu sở thích của nữ nhân là gì.”
“Anh chắc chắn?”
“Chắc chắn.”
“Được… Tôi sẽ đưa ra sơ đồ cơ bản trước khi khởi công, đến lúc đó sẽ thảo luận kỹ hơn về những chi tiết nhỏ rồi chúng ta mới bắt tay làm.” Cố Phi Yên giải quyết dứt khoát.
Như thế này có thể tránh được sai sót.
“Không thành vấn đề!” Chính sự đã bàn xong, Du Diễm Phong cũng phấn chấn trở lại, ánh mắt sáng ngời chăm chú nhìn Cố Phi Yên, “Trước đó tôi bảo cô làm bạn gái của tôi, trước mặt mọi người cô không phản bác, có phải đã động tâm với tôi không? Cô cứ thẳng thắn nói, ông tuyệt đối sẽ không chế giễu cô! Bất luận cô coi trọng linh hôn hay thể xác của ông, ông đều cảm nhận được!”
Anh ta giơ ngón cái lên, bộ dạng rất tán thưởng Cố Phi Yên.
“Tôi động tâm với anh cái gì, đó không phải là tự chuốc lấy nhục sao? Anh chỉ thích mỹ nữ thanh thuần, chướng mắt loại trải qua nhiều chuyện như tôi, tôi biết từ lâu rồi, trong lòng đâu có dám trèo cao.”
“Lúc nào tôi nói thế, cô không lấy ra được bằng chứng, tôi tuyệt đối sẽ không thừa nhận!” Du Diễm Phong một miệng bác bỏ lời nói ngu ngốc nào đó, mặt dày vô sỉ nói, “Tôi luôn thích loại có tính cách như cô, cho tới giờ chưa từng thay đổi! Dù gì tôi cũng từng nói cô là người phụ nữ của tôi, cô không chối bỏ, thì chính là chấp nhận!”
“Biến đi!”
Mặt Cố Phi Yên có hơi ửng đỏ, đối mặt với câu nói thô lỗ của Du Diễm Phong, cô không thể nói trong lòng mình có chút lay động, nhưng căn bản không tin mấy lời chết tiệt của Du Diễm Phong.
Phải biết trước đây anh ta đã từng công khai ghét bỏ cô thế nào!
“Được rồi, việc đã xong xuôi, tôi cũng phải về đây.” Bị Du Diễm Phong nhìn thẳng cũng rất cần tố chất tâm lý cực mạnh, Cố Phi Yên cảm thấy hơi xấu hổ, cầm lấy túi xách muốn đi.
Du Diễm Phong kéo túi của cô lại, vẻ mặt chân thành nhìn cô, “Tôi nói với cô rất nghiêm túc, cô không theo tôi còn có thể theo ai? Chẳng lẽ, cô vẫn còn nhung nhớ đến tên cặn bã Chiến Mặc Thần kia?”
“Anh buông tay!” Có chút quẫn bách, Cố Phi Yên đè thấp giọng nói.
Du Diễm Phong không chịu buông.
Ngay lúc ai người đang giằng co, một thân ảnh màu đen như cơn gió lốc nhanh chóng đứng giữa hai người họ, kéo cổ áo Du Diễm Phong đấm cho anh ta một quyền.
Bát đĩa trên mặt bàn rơi xuống đất, phát ra tiếng chói tai, một màn bất thình lình hù dọa người trong quán cà phê, tiếng thét không ngừng vang lên bên tai.