“Tôi không phải bạn trai của cô ấy, chúng tôi chỉ là bạn bè bình thường….” Lục Tu Chi bị đặt lên cáng cứu thương, không quan tâm tình trạng vết thương, hai mắt đẫm lệ nhìn về phía cô y tá của Cố Phi Yên vừa quở trách mình, giọng nhẹ nhàng thay Cố Phi Yên giải thích, “Y tá tiểu thư, tôi như này không phải lỗi của cô ấy.”
“Cứ coi như không phải lỗi của cô ấy, tại sao cô ấy lại chăm sóc anh như này? Hoàn toàn không có một tí gì về kiến thức thông thường.”
“Là tôi có lỗi với cô ấy.”
“Anh cứ chiều người yêu anh đi!Bị như vậy vẫn còn bảo vệ cô ta, anh còn là đàn ông không?” y tá tiểu thư cũng có thể tức giận như nào cũng không nên nói câu đấy ra..
Cố Phi Yên từ đầu trong lòng thấy hổ thẹn nhưng nghe cô y tá nói như vậy, không biết tại sao trong lòng trào lên cơn tức giận, đột nhiên nâng cao giọng, “Anh ta tại sao không phải đàn ông chứ trong khi rõ ràng thế!”
Y tá, “……….”
“Trợn mắt với tôi làm gì? Anh ta là đàn ông!”
Liếc nhìn khuôn mặt phẫn nộ của Cố Phi Yên, Lục Tu Chi vội lấy tay che mắt mình lại, y tá mắng một câu “Đồ thần kinh”
Cố Phi Yên không nói câu gì lườm cô ta.
“Được rồi, là tôi lo chuyện bao đồng!” sắc mặt cô y tá khó coi chẳng kém.
Đôi tình nhân mâu thuẫn với nhau, hai người đều thần kinh nói cái gì mà “Anh ta là bạn trai của tôi, cô ta không phải bạn gái tôi” như một trò hề, thật tốn sức nhẫn nại của cô, tuy nhiên, cô mù mới lo lắng!
Cố Phi Yên không muốn cùng cô y tá kỳ kèo thêm nữa, cô thấy biểu cảm tức giận của mình có chút quái lạ, nhưng trong lòng cực kì khó chịu.
Thang máy vừa mở, Lục Tu Chi nằm trên cáng cứu thương được đưa vào trong, Cố Phi Yên không có đi theo, trước khi thang máy vừa đóng lại, Cố Phi Yên dường như nghe được giọng nói của Lục Tu Chi truyền đến.
“Y tá tiểu thư, cô ấy thật sự không phải bạn gái của tôi, tôi làm gì có phúc phận đấy….”
Nghe được câu này, kỳ là thay, Cố Phi Yên rơi nước mắt.
Cô cảm thấy trong lòng đặc biệt, đặc biệt khó chịu.
……….
“Chiến thiếu gia.”
Bước vào phòng sách của Chiến Mặc Thần, Giang Đào cung kính đứng bên bàn sách cách một mét.
“Điều tra thế nào rồi?” Chiến Mặc Thần từ trong đống văn kiện ngẩng đầu lên, con ngươi đen sâu thẳm điềm đạm nhìn Giang Đào.
“Cố tiểu thư….thật sự có ở trong biệt thự Du thiếu gia hai ngày.”
“Xoạc!” một tiếng, Chiến Mặc Thần xé rách đống tài liệu trên bàn. Giang Đào ngẩng đầu lên liếc trộm, trong lòng âm thầm vang lên tiếng thống khổ.
“Tại sao Số 1 không thấy báo chuyện này lên?”
Hôm qua cho rằng Cố Phi Yên nói những lời tức giận, trong lòng chỉ là bị chọc tức cảm thấy không thoải mái, liền sai Giang Đào đi điều tra, không ngờ chuyện này lại là thật!
“Cô ấy cũng định báo cáo, nhưng có chút mơ hồ.”
“Mơ hồ?” Chiến Mặc Thần ngẳng mắt lên nhìn.
“Vâng.” Giang Đào gật đầu, “Số 1 có thể không nghĩ Du thiếu gia là tình địch của anh, cho rằng hắn là bạn của Cố tiểu thư, vì vậy trong hồi báo có nhắc đến Cố tiểu thư ở nhà bạn ở hai ngày, cùng chơi game.”
“Chơi game?”
“Mặc dù biệt thự Du thiếu gia phòng bị nghiêm ngặt nhưng Số 1 có một lần đột nhập được vào, phát hiện Cố tiểu thư và Du thiếu gia ở trong phòng chiếu phim chơi game, tuyệt đối không phát sinh chuyện gì khác!”
“Đủ rồi, những chuyện không liên quan này có cần phải thông báo với tôi không?”
Chiến Mặc Thần dường như tỏ vẻ không quan tâmCố Phi Yên cùng Du Diễm Phong chơi game hay lên giường cùng nhau, chỉ là, Giang Đào tuyệt đối không nghĩ như vậy.
“Du Diễm Phong, căn bản không có tư cách làm tình địch của tôi.” Chiến Mặc Thần bổ sung thêm.
Giang Đào, “…….”
Ngữ khí này đúng kiểu nói một đằng làm một nẻo, nghe xong môi anh cứ giật giật.
Phải rồi, Chiến đại tổng tài lại bắt đầu cứng miệng.
Nếu không quan tâm, tại sau từ qua đến giờ lông mày cứ cau lại không thoải mái, mặt đần thối ra, cứ như phần mộ tổ tiên trong nhà bị đào lên vậy? Đây rõ ràng là để ý, rất để ý!
“Cậu ra ngoài đi.” Chiến Mặc Thần điềm đạm mở miệng.
Nhìn mặt Giang Đào, anh biết cậu ta đang nghĩ gì, đa phần nghĩ rằng anh cứng miệng, chỉ là, anh lười giải thích cái gì.
Anh đối với Cố Phi Yên thật sự không có một chút tình tứ gì, có lẽ Giang Đào không tin nhưng chính xác là như vậy.
“Chiến thiếu gia, tôi còn một chuyện cần thông báo.” Nhanh bị đuổi đi, Giang Đào mới phản ứng mạnh mẽ còn có một chuyện.
“Nói!”
“Vừa nãy trong mail của tôi nhận được một tập ảnh có người gửi đến, anh xem xem.” Giang Đào chuyển điện thoại mình sang.
“Đó là cái gì?” Chiến Mặc Thần không có ý nhận.
“Là……ảnh Cố tiểu thư và người đàn ông khác.”
Yên lặng chốc lát, Chiến Mặc Thần ngẩng đầu, “Cùng người đàn ông khác?”
“…..Vâng.”
Ngay lúc này, điện thoại trong tay Giang Đào bị người đàn ông cao lớn lạnh lùng cướp lấy.
Chiến Mặc Thần lật từng bức ảnh trong mail của Giang Đào, sắc mặt càng ngày càng khó coi.
Trong hộp mail, không chỉ có những bức ảnh Cố Phi Yên và Du Diễm Phong ở biệt thự cười cười nói nói, còn có những bức ảnh Cố Phi Yên cùng một người đàn ông lạ mặt nâng ly cạn cốc, cười rất vui vẻ, thêm nữa là những bức ảnh Cố Phi Yên đỡ Lục Tu Chi đang trọng thương vào phòng bệnh…..
Nhìn vào thời gian những bức ảnh là được chụp gần đây, hình như là hôm nay.
Người đàn ông nào cô cũng đối tốt, ngay cả Lục Tu Chi người hại cô, cô cũng có thể tha thứ, duy nhất ngoại trừ anh!
Đáng chết!
Vết thương trong lòng dường như bị người ta kéo rộng ra, máu chảy đầm đìa, bức tường cao mới xây trong tim đã bị đổ nát!
Cái gì mà buông tay, cái gì lạnh nhạt, cái gì mà có chết không gặp lại, lúc này đây không còn trong đầu Chiến Mặc Thần nữa.
Mạnh mẽ ném điện thoại xuống, kìm nén cơn tức giận, con ngươi lạnh lùng ra lệnh, “Đi lái xe, tôi muốn ra ngoài!”
“Chiến, Chiến thiếu gia, anh muốn đi đâu?” đau lòng nhìn chiếc điện thoại vỡ bốn mảnh, đầu óc Giang Đào chậm một nửa.
Còn cứng miệng sao! Nói cái gì mà, “Chuyện không cần thiết” không cần thông báo cho anh ta, bây giờ lại không lo lắng đầy ra ấy?..... Ah… chiếc điện thoại đáng thương của anh, vừa mới mua không lâu!
……..
Tiễn Lục Tu Chi, Cố Phi Yên lau nước mắt, lau vết máu trong phòng, ngồi ngây người trên ghế sô pha.
Khó tránh, cô nhớ đến Chiến Mặc Thần.
Lục Tu Chi nói đánh ngất những người của hắn, rồi ném hắn trước cửa phòng cô, là bởi vì cô yếu lòng đi chăm sóc hắn rồi chụp ảnh gửi Chiến Mặc Thần, làm phá vỡ tình cảm của cô với Chiến Mặc Thần ……. Chuyện này cô tin Lục Tu Chi không lừa cô.
Hắn cũng không có động cơ lừa cô.
Vậy mà…..
Chiến Mặc Thần có nhìn thấy những bức ảnh đó không?
Anh ấy sẽ làm như thế nào?
Sẽ tức giận chứ?
Hay vẫn bình thản, không chút quan tâm?
Rốt cuộc, hôm qua anh nói buông tha cô, cũng không tốn bất kỳ tình cảm gì với cô nữa, anh trước giờ tính cách nói làm là làm, nhất định sẽ xì mũi giễu cợt những tấm ảnh!