Sau khi bay trở về mặt Tô Mộc đầy vẻ mệt mỏi, hiển nhiên vừa mới trải qua một trận chiến ác liệt.
Nhưng anh ấy cũng không trì hoãn, đem thân thể ‘Lộc Dương’ đặt xuống, sau đó lập tức kéo tôi, bảo tôi nhắm mắt lại, buông lỏng tinh thần, lát nữa cho dù có cảm giác gì cũng không được chống cự.
Tôi biết Tô Mộc đổi lại cơ thể cho tôi, trong lòng có chút lo lắng. Nhưng tôi ngoan ngoãn gật đầu một cái, nhắm mắt lại.
Tay Tô Mộc nắm lấy tay tôi, bàn tay anh ấy lạnh dị thường.
Một tay khác anh ấy kéo thân thể vốn là của tôi, tôi chỉ cảm thấy tay lạnh như băng của Tô Mộc đang dùng sức kéo tôi, thật giống như lôi tôi khỏi thân thể vậy.
Nhưng đã trải qua bảy ngày ma hợp, hồn phách của tôi đã hoàn toàn dung hợp với thân thể này, lúc này bị lôi mạnh ra cảm giác toàn thân như đang bị ngũ mã phanh thây, giống như hồn phách tôi sắp bị kéo rách vậy.
Theo bản năng tôi muốn giãy giụa, nhưng Tô Mộc đã nói tôi không được chống cự, hồn phách của tôi run rẩy kịch liệt, răng cắn lại chịu đựng.
Chớp mắt tôi đau tới vã cả mồ hôi, thân thể này cũng sớm không còn khống chế được.
Tinh thần tôi cũng căng ra, ngay khi tôi sớm không chịu được thì thân thể tôi đột biên buông lỏng một chút, lục kéo kia cảm giác trong nháy mắt biến mất, thân thể tôi cũng chấn động kịch liệt một cái.
Trước mắt tôi tối sầm lại.
Tiếp theo tất cả đều trầm tĩnh trở lại.
Chờ đến khi ý thức của tôi khôi phục tôi liền nghe được có tiếng chim hót ngoài cửa sổ vui mừng, trên mặt tôi có ánh mặt trời chiếu tới ấm áp, quan trọng nhất chính là hơi thở của tôi đang tràn ngập một mùi thịt…
Gà nướng?
Bụng tôi đột nhiên ọc một tiếng, tôi liền mở mắt ra, vừa vặn thấy một con gà nướng bóng loáng đặt trên đĩa, cách mặt tôi chưa đầy mười centimet!
“Tỉnh rồi à, Dương Dương, phải nói hợp làm chồng em nhất phải là anh, lão quỷ kia nghĩ đủ các biện pháp cũng không khiến em tỉnh được, anh liền lấy một con gà nướng để giải quyết. Sao rồi, dậy ăn đi.” Vang bên tai tôi là tiếng Đường Dũng rất vui, tay tôi còn đang bị một bàn tay nhỏ hơi lạnh nắm lấy, không nghĩ cũng biết là Diệu Diệu.
Tôi đã lâu không gặp Đường Dũng cùng Diệu Diệu, gặp lại bọn họ tất nhiên vui không thể tả, nhưng con gà nướng ở quá gần tôi, mỡ gà chảy ra rơi trên mặt tôi khiến trên mặt nhơm nhớp, vô cùng khó chịu.
“Lấy gà ra!” Tôi liếc Đường Dũng một cái, tức giận nói, khiến mặt tôi dính mớ nhữ vậy không phải sẽ mọc mụn sao!
Đường Dũng thấy tôi trừng mắt liền cười lấy lòng, tiến lại gần nói: “Dương Dương, em ngủ cũng gần một tuần rồi, vẫn chưa đói à, anh cố ý nướng gà chờ em tỉnh lại, mỡ dính lên mặt không sao, đợi em rửa mặt xong chúng ta sẽ dọn cơm.”
Vừa nói anh ta vừa cười đem gà đi.
Tôi cũng lập đứng đứng dậy xuống giường, vọt vào nhà tắm rửa thật sạch mấy lần, rất sợ bị mọc mụn.
Sau khi rửa sạch mặt tôi mới ngắm gương mặt phải xa hơn một tuần lễ này, cẩn thận kiểm tra, vô cùng nhớ.
Cũng may Lâm Yến Nhi chăm sóc thân thể tôi không tệ lắm, không béo không gầy, thậm chí da còn mịn hơn một ít.
Coi như cô ta biết điều không làm chuyện xấu gì với thân thể tôi.
Tôi thoải mái được một chút, lần nữa đi ra khỏi phòng tắm.