Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 203-2



Hai con sói kia vốn đã bị Giao tiên dọa sợ không nhẹ, thấy Giao tiên lao tới bọn chúng liền phát ra hai tiếng như tiếng chó rên rỉ, nghiêng đầu xông ra bên ngoài cửa sổ, trực tiếp nhảy từ lầu hai mươi ba ra bên ngoài.

Lang yêu đi rồi tôi cùng Tô Đoàn đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, ngược lại Giao tiên lại tỏ ra buồn buồn không vui, nói không ngờ hai con lang yêu kia nhát gan như vậy, chỉ nói mấy câu đã sợ chạy, như vậy mà cũng dám đuổi cướp hồ yêu, không biết tự lượng sức mình!

“Bọn chúng cũng là phụng mệnh làm việc, có điều tôi nghĩ vẫn không ra, nếu lang vương đã muốn cướp hồ yêu tại sao không ra tay lúc ban ngày mà còn đồng ý trao đổi Ngọc Tắc rồi buổi tối mới phái thủ hạ tới? Lúc ấy chúng ta ở trong cửa tiệm ông ta trực tiếp ra tay không phải đơn giản hơn sao?” Tôi nói.

Vừa nói tôi vừa bảo Giao tiên quay lại phòng, nó biến lớn như vậy cứ ở ngoài hành lang khách sạn, lỡ nửa đêm có khách nào đi ra ngoài nhìn thấy nó chắc sợ chết khiếp.

Giao tiên cười lên vài tiếng, sau đó thu thân thể nhỏ lại đi theo tôi vào trong phòng, hỏi tôi: “Ngươi vừa nói là lang vương? Kẻ ban ngày các ngươi đổi bút lông sói lại là lang vương? Chẳng trách hắn để các ngươi đi rồi buổi tối lại phái thủ hạ tới.”

Tôi nghe lời này thấy có vẻ Giao tiên rất biết về lang viên liền hỏi nó: “Tại sao? Ông biết lang vương sao?”

“Cũng không phải là quen biết, có điều lang vương rất có tiếng vang trong giới yêu, cũng coi như là một đại yêu. Có điều nghe nói hơn một trăm năm trước hắn bị người ta vây diệt, còn bị lấy mất yêu hạch, may mắn gặp được cao nhân mới giữ được cái mạng, bây giờ chỉ là người bình thường. Cho nên ban ngày không phải là hắn không muốn ra tay với các ngươi mà do có Tô Mộc ở đó, hắn đánh không lại Tô Mộc cho nên buổi tối hắn mới triệu tập bầy sói đuổi tới.”

Tôi gật đầu một cái, có điều ngay sau đó tôi nhận ra lời giải thích của Giao tiên có vấn đề, nói: “Không đúng, ông nói lang yêu bị mất hết yêu hạch biến thành người thường nhưng động tác của hắn hết sắc nhạy bén, khí thế trên người cũng rất mạnh, ngay cả Tô Mộc cũng bị hắn hù dọa. Nếu như hắn thật sự đánh không lại Tô Mộc thì sao Tô Mộc lại không nhận ra?”

Giao tiên nghe vậy cười lạnh vài tiếng: “Tô Mộc chỉ là lệ quỷ mà thôi, cho dù lang vương không có yêu hạch nhưng yêu khí vẫn còn, phô trương thanh thế để hù dọa người vẫn không là vấn đề. Huống chi bản thân nó là chó sói, động tác nhạy bén có gì là ngạc nhiên. Hơn nữa trải qua hơn trăm năm có yêu lực toàn bộ bầy sói che chở hắn tu luyện, bây giờ cho dù chưa luyện ra yêu hạch thì cũng cách nhất hạch không xa nên thân thủ của hắn như vậy cũng là rất bình thường.”

Nói xong đột nhiên Giao tiên ngừng một lát, giống như nhớ tới điều gì, hỏi tôi: “Hồ yêu ngươi vừa đi cho ta có lai lịch ra sao, có phải họ Diệ không?”

“Làm sao ông biết?” Tôi sửng sốt một chút, đồng thời thấy căng thẳng trong lòng, rất sợ Tô Đoàn biết hồ yêu kia họ Diệp sẽ suy đoán được đó chính là kẻ thù giết mẹ của cậu ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.