Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 216-5



Chuyện này cũng thật trùng hợp. Trước kia khi mới bị làm người trợ tiên cho Giao tiên tôi vẫn không rõ, cho dù tôi cùng Tô Mộc có âm hôn nhưng tôi cũng chỉ là người bình thường như bao người khác, tại sao Giao tiên lại chủ động bảo tôi làm người trợ tiên cho nó. Bây giờ tôi mới hiểu được, hóa ra tôi cũng không tầm thường, vừa sinh ra đã là thực quỷ, nếu như Giao tiên bởi vì cái này cứu tôi, mục đích chính là chờ sau khi tôi lớn lên sẽ làm người trợ tiên cho nó thì tôi cũng có thể hiểu, thậm chí cảm thấy rất vinh hạnh.

Nhưng không biết tại sao, tôi luôn cảm thấy nó cùng Tô Mộc còn có những chuyện khác giấu tôi, vừa rồi hai người bọn họ ăn ý liếc nhìn nhau khiến tôi cảm thấy rất không được tự nhiên, giống như tôi là con ngốc vậy.

“Ta có thể có chuyện gì gạt ngươi, chỉ là lúc ấy âm khí của ngươi rất nặng, vừa vặn đúng lúc ta đói liền hút lấy âm khí trên người của ngươi, ăn một bữa thỏa thích, ngươi cũng vì vậy thoát khỏi số mệnh thực quỷ, chỉ như vậy mà thôi. Còn chuyện sau đó chọn ngươi làm người trợ tiên thì là…” Giao tiên đưa mắt nhìn tôi một lượt, bỗng nhiên toét miệng cười một tiếng: “Đơn giản là thấy dáng dấp của ngươi hấp dẫn.” 

“Đừng nói linh tinh.” Tôi không nghĩ Giao tiên chuyển đề tại nhanh như vậy, hơn nữa còn ngay trước mặt Tô Mộc bỡn cợt tôi, liền mắng.

Tô Mộc là cái bình giấm, anh ấy nếu bị chọc vào thì Giao tiên có thể không bị sao nhưng tôi chắc chắn thảm rồi.

Bị Giao tiên bỡn cợt như vậy khiến tôi không còn tâm tư hỏi kỹ nữa.

Chờ sau khi ăn cơm xong, khi tôi rửa bát thì mẹ tôi vội vàng kiếm người đem đồ trong phòng ngủ của bà chuyển lê lầu ba, để phòng ngủ lầu một trống không.

Sau đó bà kéo tôi ra cửa, muốn tôi cùng đi với bà tới  cửa hàng nội thất tìm cho Long Vương đại nhân một chiếc giường thoải mái, trên đường còn hỏi tôi từ lúc nào lại biết Long Vương đại nhân, trông chúng tôi rõ ràng là đã quen biết nhau.

Đều do Giao tiên, cũng không biết tối qua nó đã gây ra chuyện gì. Tôi bảo nó đi đón ba mẹ tôi về nhà thì hết lần này tới lần khác nó lại hiện thân ở trước mặt ba mẹ tôi, hại tôi dọc đường đi phải vắt hết óc suy nghĩ giải thích cho mẹ tôi, mãi khi tới cửa hàng nội thất tôi mới miễn cưỡng gạt được mẹ tôi, nói bởi vì ân cứu mạng năm đó khiến Long Vương cảm thấy có duyên với tôi, liền nhận tôi làm em gái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.