Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 289



Ngay khi con dao yêu khí của tôi đâm vào trong thân thể Lâm Yến Nhi thì từ sau lưng tôi đột nhiên vang lên tiếng của Tô Mộc.

Anh ấy nói rất gấp, thật giống như đang rất lo lắng cho Lâm Yến Nhi.

Người tôi liền run lên, theo bản năng chần chừ một chút. Ngay tại lúc này Lâm Yến Nhi đột nhiên nhếch miệng lên cười, dường như cô ta đã sớm phát hiện Tô Mộc ở phía sau tôi cho nên không chỉ không thừa dịp tôi ngây người để chạy trốn mà ngược lại còn cố tình xông về phía con dao trong tay tôi.

Mũi dao trong nháy mắt tiến vào trong cơ thể Lâm Yến Nhi.

“A!” Lâm Yến Nhi kêu thảm một tiếng, người cô ta văng ra ngoài giống như một con bướm nhẹ nhẫng rơi xuống đống đổ nát.

Lúc này trước ngực cô ta đang chậm rãi rỉ ra vết mau đen như mực lộ rõ trên bộ quần áo trắng.

“Dương Dương, em…!” Tô Mộc tức giận tới ngẩn ra, anh ấy cau mày nhìn về phía Lâm Yến Nhi đang bị thương, cũng không để ý tới tôi mà chạy tới bên cạnh Lâm Yến Nhi ôm lấy đầu cô ta, sau đó tự kéo ra lực cực âm trong người mình rót lên người Lâm Yến Nhi.

Lúc này tôi đã ngu người, thế nào cũng không ngờ được Tô Mộc thật sự sẽ vì Lâm Yến Nhi mà ngăn cản tôi.

Không phải lúc trước anh ấy cũng hận Lâm Yến Nhi tới chết sao? Sao bỗng nhiên lại vẫn quan tâm Lâm Yến Nhi như vậy? Còn dùng lực cực âm của mình để chữa thương cho cô ta.

Thậm chí trong thoáng chốc tôi còn cho rằng xuất hiện ở trước mặt tôi đang ôm Lâm Yến Nhi kia chính là Tô Mộc giả.

Nhưng lực cực âm trên người anh ấy lại rõ ràng như vậy, đây là phương pháp tu luyện đặc biệt của Tô gia cho nên không thể là người khác giả mạo.

Nhìn Tô Mộc đầy sốt ruột cứu chữa cho Lâm Yến Nhi bỗng nhiên tôi thấy mơ hồ, chẳng lẽ quan hệ giữa Tô Mộc và Lâm Yến Nhi căn bản không tồi tệ giống như trong tưởng tượng của tôi?

Cho dù Lâm Yến Nhi gây bao tội gác, làm hại cả nhà Tô gia bị diệt, lại nhiều lần muốn giết tôi nhưng Tô Mộc chỉ đánh trọng thương cô ta mà không hề nôn nóng tìm Lâm Yến Nhi báo thù, càng không có ý định giết chết cô ta.

Quả thật trước giờ thật giống như mỗi lần đều là Lâm Yến Nhi chủ động gây chuyện với anh ấy mới bị đánh lại, cho tới bây giờ anh ấy đều không chủ động tìm tới Lâm Yến Nhi để ra tay.

Tôi biết Tô Mộc lâu như vậy tự nhận là cũng hiểu anh ấy, anh ấy tuyệt đối không phải là bồ tát gì, bằng tính cách của anh ấy phải sớm đem Lâm Yến Nhi băm vằm ra mới đúng. Nhưng anh ấy lại không làm như vậy, hơn nữa thấy tôi làm Lâm Yến Nhi bị thương lại vội vàng chữa trị cho cô ta.

Bỗng nhiên tôi thấy mông lung, cảm giác Tô Mộc ở trước mặt tôi trở nên cực kỳ xa lạ, giống như tôi không hiểu gì về anh ấy.

Hóa ra trước kia ở trước mặt tôi anh ấy tỏ ra hận Lâm Yến Nhi đều là giả, tình cảm anh ấy dành cho tôi cũng là giả. Nếu không mới vừa rồi Lâm Yến Nhi thấy Tô Mộc đi ra sẽ không dám đánh cuộc với tôi, cô ta đã sớm biết Tô Mộc sẽ không trơ mắt nhìn tôi làm cô ta bị thương.

Cô ta cố ý đụng vào lưỡi dao của tôi chính là vì để Tô Mộc đau lòng cô ta…

Trái tim tôi tự nhiên thắt lại đau nhói, thật giống như vừa mới bị đả thương không phải là Lâm Yến Nhi mà là chính tôi.

Tôi không hiểu tại sao Tô Mộc lại đối xử với tôi như vậy, nếu như anh ấy từ đầu đến cuối đều là đang lợi dụng tôi thì sao không trực tiếp ép buộc, dù sao anh ấy lợi hại như vậy, tôi cũng không có bản lãnh chống cự, tại sao còn phải giả bộ thích tôi, đối xử tốt với tôi.

Tại sao lại dịu dàng với tôi như vậy.

Trái tim tôi rỉ máu, không biết từ lúc nào nước mắt đã che nhòe đôi mắt.

“Dương Dương? Em sao thế?” Bên tai tôi bỗng nhiên truyền tới giọng của Đường Dũng, không biết anh ta trở lại từ lúc nào, thấy tôi khóc thảm như vậy liền bị sợ hết hồn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.