Bên kia mặc dù nói là đã phân thắng bại nhưng ở xung quanh hai thân ảnh kia vẫn được bao quanh bởi hai cơn lốc không hề nhỏ, bằng tài nghệ của tôi căn bản vẫn không thấy rõ cụ thể tình hình bên trong là thế nào, không thể làm gì khác hơn là tôi đành lẽo đẽo đi theo phía sau Giao tiên.
Giao tiên trực tiếp đưa tôi đi xuyên qua tầng gió lộc, sau khi đi vào tôi mới nhận ra hai người bên trong quả thật tôi đã gặp. Một người mặc quần áo cổ trang màu trăng rất thanh tú, tay cầm một chiếc quạt xếp màu vàng trong tay rất ung dung như dạo chơi, chính là vị cụ tổ Tô gia mà tôi đã gặp. Một người đang ngã xuống đất ôm lấy ngực mình chính là Đường Dũng mặc bộ đồ màu đen!
Da anh ta vốn đã đen, bây giờ lại mặc bộ quần áo đen tuyền nhìn qua giống như một mụ phù thủy già. Lúc này toàn thân anh ta đã đầy máu, nhưng bởi vì mặc quần áo đen nên nhìn qua vẫn không tới mức thê thảm như vậy.
Tôi theo bản năng muốn tới đỡ Đường Dũng, nhưng tôi vừa mới cử động một cái đã bị Giao tiên đỡ lại, nói: “Bây giờ hắn không phải là Đường Dũng, ngươi không nên đi tới.”
“Ờ…” Tôi đáp một tiếng. Trong lòng rất lo lắng cho Đường Dũng nhưng bây giờ đang ở ngay trước mặt vị cụ tổ Tô gia này thì còn chưa phải thời điểm tôi lo lắng cho Đường Dũng, liền gật đầu một cái với cụ tổ Tô gia, nói: “Cảm ơn cụ tổ đã kịp thời cứu giúp, nếu không lúc này Yêu Thần đánh lén thì chúng tôi thật không biết nên làm gì.”
“Thật không có tiền đồ. Từ lần trước từ biệt đến bây giờ đã hơn một tháng mà ngươi một chút tiến bộ cũng không có, ngay cả gã Yêu Thần này cũng không đối phó được, thật khiến cho người ta thất vọng.” Cụ tổ Tô gia lạnh lùng nói.
Ông ta lạnh nhạt nhìn tôi, hai mắt nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt sâu thẳm giống như một dòng sống vậy, khiến tôi không đoán được suy nghĩ bên trong.
Tôi vốn chỉ là muốn cảm ơn ông ta một tiếng, không nghĩ sẽ bị ông ta vỗ đầu mắng cho một trận, hơn nữa theo lời nói của ông ta, ai mà có khả năng trong một tháng có thể đem thực lực tăng tới mức đối phó được với Yêu Thần!
Ngay cả Giao tiên còn không cầm chắc có thể đối phó với Yêu Thần được!
Trong lòng tôi thầm không phục, nếu như không phải nể mặt mũi của Tô Mộc thì tôi đã vặc lại rồi!
“Làm sao? Ngươi không phục?” Tổ tiên Tô gia thật giống như nhận ra được sự khó chịu trong lòng tôi, híp mắt lại hỏi.
Thực lực của bọn họ cao thâm tới mức có thể tùy tiện dò xét suy nghĩ của người khác sao?
Tôi cả kinh trong lòng, nhưng bị ông ta hỏi như vậy trong nháy mắt liền cảm thấy kinh sợ, không dám suy nghĩ bậy bạ nữa, cười khan nói: “Không dám không dám, tôi làm sao dám khâm phục, chẳng qua đã để cho cụ tổ thất vọng…”
“Ngươi biết vậy thì tốt. Ta cho ngươi thêm một tháng, nếu như lần sau gặp lại ngươi còn kém cỏi như vậy, đến lúc đó cũng đừng trách ta trở mặt.” Tổ tiên Tô gia nói.