Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 1056



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1056

 

Lệ Minh Viễn tức giận: “Ngoan, đừng tức giận, chỉ mới lộ chân thôi”

 

“Bị chú ta nhìn thấy chân cũng rất buồn nôn! Lệ Kiên đáng chết, không có việc gì chạy loạn đến gian phòng của chú làm cái gì”

 

“Em nên cảm thấy may mắn chính là, chú ta không làm loạn với em”

 

“Chú ta dám làm loạn với em thì hiện tại chú ta chính là một người chết! Em sẽ một cước đạp chết chú ta”

 

Lệ Minh Viễn cũng rất may mắn, cô nhóc cũng không phải yếu đuối có thể ức hiếp giống như bề ngoài vậy. Cô có biết một chút võ thuật.

 

Nếu không thật hận không thể đi đâu cũng mang theo cô mới tốt. Dù sao thế giới này quá nguy hiểm.

 

“Ừ. Đạp chết chú ta, nếu thật sự đạp chết rồi thì để anh gánh”

 

Tô Noãn Tâm ôm cổ anh nói: “Chú tức giận rồi đúng không”

 

“Ừ, có chút” Lệ Minh Viễn trả lời rất thành thật nói.

 

“Chú đừng nóng giận. Lần sau có Lệ Kiên ở nhà, em nhất định sẽ khóa trái cửa”

 

“Vậy thì tốt”

 

“Nhưng chú cũng không thể quấn chặt toàn bộ người em như vậy chứ. Chú nhìn nè, đầu em đều chảy mồ hôi đến ướt cả rồi”

 

Lệ Minh Viễn nhướng nhướng mày nói: “Anh giúp em gội sạch sẽ được không?”

 

“Hả? Ngay bây giờ sao?”

 

“ừ”

 

“Vậy em muốn được nằm gội đầu! Làm giống như tiệm cắt tóc vậy, chú phục vụ em”

 

Khóe miệng Lệ Minh Viễn co giật nói: “Em ngược lại thật biết hưởng thụ”

 

“Em mặc kệ, là chú nói muốn giúp em gội”

 

“Anh đi gọi người chuẩn bị đồ.”

 

“Còn có thời điểm thợ cắt tóc trong tiệm gội đầu cho người ta cũng sẽ xoa bóp đầu cùng vai cổ. Chú cũng phải giúp em xoa bóp”

 

Lệ Minh Viễn hít sâu một hơi nói: “Cái này anh thật không biết”

 

 

Võ chết cho xong!

 

Giữ lại tức chết người.

 

Mặt mũi Lệ Minh Viễn tràn đầy bất đắc dĩ, ra ngoài phân phó người hầu trong nhà, chuẩn bị đồ dùng để gội đầu.

 

Sau đó Tô Noãn Tâm nằm thẳng trên giường, tâm tình đắc ý phụ trách hưởng thụ là đủ rồi.

 

Lệ Minh Viễn tức giận bóp mặt của cô nói một lời: “Cho em bướng này!”

 

“Ha ha, chú có bản lĩnh thì dùng sức bóp nhiều chút nha, không có chút đau nào cả”

 

Lệ Minh Viễn thật sự muốn dùng sức bóp. Chỉ là nhìn da mịn thịt mềm kia cũng không nhẫn tâm xuống tay. Cô nhóc vừa tỉnh ngủ, vẫn là bị nóng tỉnh. Khuôn mặt có chút đỏ bừng. Trước đó mặt gầy đi, lúc này thịt trở về không ít.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.