Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 1086



Chương 1086

 

Người trước đó tốt xấu gì cũng nhìn trưởng thành, còn là góa vợ, so sánh còn lớn hơn mẹ cô vài tuổi, tình huống thật không tệ.

 

Cho nên Tô Noãn Tâm mới nóng lòng tác hợp như vậy.

 

Nhưng người trước mắt này nhìn thế nào cảm thấy không đáng tin cậy.

 

Giá trị nhan sắc cực kỳ tốt, vóc người đẹp, mặc quần áo tốt, còn có thể nói là biết cách ăn nói…… Cái này giống như là miếng bánh từ trên trời rớt xuống, khiến cho người ta không thể tin được.

 

Dạng này người chắc hẳn sẽ không thích người phụ nữ có đứa con hơn hai mươi tuổi như cô, hơn nữa còn là người phụ nữ lớn hơn anh ta hai mươi tuổi?

 

Đổi lại là ai, cũng sẽ không tin tưởng!

 

Vẻ mặt Ân Vô Tà bất đắc dĩ nói: “Tôi b . gương mặt này không có sức thuyết phục, nhóc con, cô cứ chờ đó, tôi chỉ cần nửa tháng là có thể chứng minh tấm lòng của tôi đối với mẹ cô, tâm ý của tôi đối với mẹ cô, thiên địa chứng giám!”

 

“Đời tôi, chắc chắn sẽ theo đuổi được chị ấy”

 

‘Tô Noãn Tân bu môi nói: “Tùy anh…… Dù sao tôi cũng không coi trọng anh”

 

“Tôi sẽ chứng minh cho cô xeml”

 

“Còn có việc không?”

 

“Chú nhà tôi không cho tôi uống thứ người lạ đưa, tôi không uống đâu: “Cô cũng không phải con gái Lệ Minh Viễn nuôi, chỉ là người phụ nữ của cậu ta thôi, nghe lời cậu ta nói như vậy làm cái gì?”

 

‘Tô Noãn Tâm kinh ngạc nói: “Anh quen chua nhà tôi?”

 

Theo nói lý, nhân viên công ty không phải nên xưng hô là tổng giám đốc sao?

 

Cái thăng này thế mà dám gọi thẳng tên chú nhà cô.

 

Ân Vô Tà nhíu mày nói: “Không chỉ quen, còn rất quen đó! Cô yên tâm, ta thích mẹ cô, tuyệt đối không có chút quan hệ tới việc cậu ta là con rể tương lai của mẹ cô, tôi không muốn đi trèo lên quan hệ với cậu ta.

 

Tô Noãn Tâm có chút im lặng nói: “Tôi không có ý tứ đó, chỉ đơn thuần là cảm thấy mẹ tôi cùng với anh không hợp nhau thôi”

 

“Trên thế giới này, không có cái gì gọi là phù hợp hay không, nhóc con, cô còn nhỏ, hiểu ít…… Dù sao cô chỉ cần biết, tôi nhất định phải theo đuổi được mẹ cô.

 

“ồ…… Còn có chuyện gì nữa không, không có việc gì thì tôi về đây”

 

“Không muốn gọi một tiếng chú sao?”

 

“…… Không muốn”

 

“Tính tình của con nhóc này cũng rất cứng rắn đó! Nếu con gái đã không giải quyết được, tôi đi giải quyết con rể tương lai trước vậy”

 

Tô Noãn Tâm trợn mắt nói: “Anh muốn đi tìm chú nhà tôi?

 

“Không được sao?”

 

Ngươi cùng ta nhà chú đến cùng quan hệ thế nào?

 

Ân Vô Tà suy nghĩ một chút nói: “Bạn bè?”

 

“Bạn bè sao…… Hình như chú nhà tôi chỉ có mỗi Tân Thiên là bạn thân thôi mà nhỉ?”

 

“Tân Thiên sao? Hẳn là phải xếp đằng sau tôi”

 

Tô Noãn Tâm kinh ngạc nói: “Ý tứ anh là quan hệ của anh với chú nhà tôi còn tốt hơn?”

 

“Tôi đã cứu thăng nhóc kia một mạng, ân nhân cứu mạng có coi là quan hệ tốt không?”

 

Vẻ mặt Tô Noãn Tâm khiếp sợ nói Ân Vô Tà rất nghiêm túc nhớ một chút, sau đó thản nhiên nói: “Thời gian hơi lâu…… Thời điểm cấp hai hay là cấp ba gì đó..”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.