Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 1094



Chương 1094

 

Lần đầu nói láo bị phơi bày, vẻ mặt anh có chút quái dị nói: ” Dì Tô…… Trước tiên dì bình tĩnh một chút, dù sao cũng nên để cho cháu biết con nhóc này đã làm những chuyện gì, rồi để cháu quyết định có nên giao người ra không”

 

Tô Ngọc Mỹ tức giận nói lại toàn bộ những gì Khương An Hòa nói một một lần.

 

Tô Noãn Tâm không phục ở dưới bàn công tác của Lệ Minh Viễn trả lời một câu: “Không phải đâu! Bọn họ rõ ràng yêu đương vụng trộm giữa ban ngày trong phòng làm việc, không thèm đếm tiền đã ký luôn đơn thu nhận, còn dạy em làm người như thế nào…… Để cho em lần sau tới không thấy cô ta thì không được phép đi văn phòng bộ trưởng tìm cô ta, bảo em đứng chờ cô ta ở trước bàn làm việc của cô ta, sợ em quấy rầy cô ta cùng bộ trưởng yêu đương vụng trộm…… Giữa ban ngày ban mặt ở trong phòng làm việc thật sự kích thích, quả thực cay con mắt!”

 

“Son môi đều lem ra…… Trên cổ còn có dấu hôn mập mời Còn không thừa nhận sao! Lúc cái tên bộ trưởng mập mạp kia từ trong văn phòng đi ra còn chưa kéo hẳn hoi khóa quần đâu”

 

“Em không gây họa, là bọn họ làm chuyện xấu bị em bắt gặp!”

 

Lệ Minh Viễn nghe vậy thì đen cả mặt.

 

Khóa quần…. Còn chưa kéo xong.

 

Thế mà bị con nhóc này nhìn thấy cảnh tượng như vậy….

 

Tô Ngọc Mỹ quả thực giận không chỗ xả.

 

“Cái con nhóc chết tiệt con ngồi xổm ở trong bàn làm việc của Minh Viễn làm cái gì, còn không nhanh đi ra cho mẹ! Thật chẳng ra sao cả!”

 

“Mẹ, con không ra…… Con mà ra chắc chắn mẹ sẽ trừng trị con”

 

Tô Ngọc Mỹ trực tiếp bị chọc giận quá mà cười lên.

 

“Con cho rằng con trốn được hôm nay thì sẽ trốn được ngày mai sao! Cho dù người ta có vấn đề, thì đó là chuyện của người khác! Con cho rằng con ỷ vào Minh Viễn chiều con là có thể tùy tiện làm loạn ở trong công ty sao, dõng dạc nói muốn đuổi việc người ta? Bảo người ta thu dọn đồ đạc rời đi?”

 

“Con chính là tức giận……

 

công ty chú làm cái gì…

 

“Người ta làm xong công việc là được! Chuyện này Minh Viễn cũng mở một con mắt nhắm một con mắt, con biết công việc quan trọng với một người như thế nào không? Con tùy tiện bảo người ta rời đi?”

 

Hơn nữa, để loại sâu mọt như vậy ở trong “Nếu lúc trước mẹ con không phải dựa vào một phần công việc tốt thì có thể nuôi con lớn thành như vầy sao?”

 

Tô Noãn Tâm mờ mịt ngẩng đầu, nhìn về phía Lệ Minh Viễn nói: “Ô?

 

Chú cũng mặc kệ sao…”

 

Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Bại hoại tập tục công ty… Sẽ không dung túng”

 

“Đúng vậy…… Nếu chuyện này bị những lãnh đạo ngành khác biết, Ọ Vậy công ty chú sẽ biến thành cái dạng gì! Mẹ, con cảm thấy con không sai!”

 

“Dù vậy thì cũng không tới phiên con nói đuổi việc người ta! Con cũng đâu phải người trong công ty đâu”

 

Tô Noãn Tâm bĩu môi nói: “Lúc ấy con không nhịn nổi mà…… Chú, em thật sự làm sai sao?”

 

Lệ Minh Viễ tóc của cô nói:  nhìn tư thế đang ghé vào chân mình của cô, vuốt vuốt Ngoan, đứng lên trước rồi nói”

 

“Nhưng em sợ mẹ em trừng trị em.

 

“Có anh ở đây, dì Tô sẽ không làm thế”

 

Tô Ngọc Mỹ lại lần nữa bị tức cười.

 

“Cái con nhóc chết tiệt kia…… Con chính là ỷ vào việc Minh Viễn chuyện gì cũng đều hướng về con”

 

Tô Noãn Tâm yên lặng từ dưới bàn công tác chui ra ngoài, lè lưỡi một cái với mẹ mình, nói: “Mẹ…… con không hiểu cái gì mà nguyên tắc làm việc…… Hơn nữa cũng là bởi vì Minh Ngọc đang làm việc ở chỗ đó…… Trước đó bọn họ làm chuyện ấy còn bị Minh Ngọc nhìn thấy, đây không phải lần đầu tiên bọn họ làm chuyện trắng trợn như th Minh Ngọc vẫn còn nhỏ, vừa mới ra xã hội, bị dạy hư thì làm sao bây giờ?”

 

Tô Ngọc Mỹ nghe vậy thì không khỏi sững sờ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.