Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 1122



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1122

 

Trong lòng cô đang âm thầm mắng Lệ Minh Viễn thì đột nhiên phía trước vang lên một tiếng nổ mạnh.

 

Tô Noãn Tâm đạp phanh dừng lại, khiếp sợ nhìn về phía trước.

 

Chỉ thấy xe của Dương Ánh Mai đụng vào một chiếc xe nam màu đen nhìn rất xa hoa.

 

Cô bị dọa đến mức vội vàng mở cửa xe đi xuống.

 

Cô chạy vội đến bên cạnh cửa sổ xe Dương Ánh Mai, nhìn thấy Dương Ánh Mai đang bị dọa sợ ngây người.

 

Tô Noãn Tâm không khỏi thở phào, còn tốt, dây an toàn vẫn còn, không có việc gì.

 

Cô gõ cửa xe.

 

Dương Ánh Mai lấy lại tinh thần, vẻ mặt trắng bệch nhìn về phía cô.

 

Tô Noãn Tâm lắc đầu với cô ấy, ra hiệu là không có việc gì.

 

Dương Ánh Mai bị họa đến hốc mắt đỏ lên, mở cửa xe ra, từ trên xe bước xuống, Tô Noãn Tâm vội ôm lấy cô ấy, vỗ vỗ lên lưng cô ấy.

 

Cô trấn an cô ấy: “Chị Ánh Mai đừng sợ, không có việc gì cả…”

 

 

Anh coi mình là ông trời à?”

 

“Mày là ai? Lại nói mất người phụ nữ các người không biết lái xe thì đừng có lái xe! Làm hỏng xe của tao, bọn mày đền nổi sao?”

 

“Hiện tại là anh đụng vào xe của tôi! Anh còn dám lý luận? Còn dám nói bồi thường nổi không? Phải là anh bồi thường mới đúng, nhìn xem, xe của anh đang ở ngược chiều!”

 

“Đó cũng là bởi vì các người không nhường đường.”

 

“Chúng tôi đang lái xe bình thường thì đột nhiên anh xuất hiện, hay là nói anh cho rằng một cái xe Land Rover cùi mà coi như là xái xe sang trọng, người ta phải nhường đường cho anh?”

 

“Ha, cái con nhóc cô hình người nhưng miệng lưỡi thì rất sắc nhọn nha! Hôm nay ông đây sẽ cho cô biết cái gì gọi là người không chọc nổi”

 

“Bà đây cũng cho anh biết cái gì gọi là người anh không chọc nổi! Trâu bò cái gì? Làm như ai cũng không có chỗ dựa không bằng?”

 

“Tôi thấy dáng người cô nhìn cũng rất được nha, có phải là bị ai bao nuôi rồi không?”

 

“Bao nuôi cái con mẹ nhà mày!”

 

“Chậc chậc chậc…. thật biết chửi người, nào, gọi kim chủ đằng sau cô tới, ở Thủ Đô này không có người nào mà tôi không chọc nổi đâu!”

 

Tô Noãn Tâm hung dữ trừng anh ta một cái, thấp giọng nói nhỏ bên tai Dương Ánh Mai: “Đã thông báo cho Tiêu Bảo Dương chưa?”

 

Dương Ánh Mai che lấy bên mặt đỏ ửng, đôi mắt hồng hồng khế gật đầu.

 

“Chị Ánh Mai đừng sợ… người này xong rồi! kẻ ác sẽ bị quả báo, đừng liên hệ với chuyện trước đây chị trải qua, hiểu chứ? Đừng để vừa mới hồi phục một chút đã xảy ra vấn đề, hiểu chứ! Chị yên tâm, có em ở đây!”

 

“Vừa rồi em không để ý có người đến, từ giờ trở đi nhất định em sẽ bảo vệ chị cẩn thận”

 

Người đàn ông thấy bọn họ đã gọi người tới thì cũng gọi điện thoại theo.

 

Vẻ mặt không chút hoảng sợ, ngược lại cảm thấy gây sự với hai người đẹp rất là thú Gọi không ít người tới xem trò vui.

 

Nhưng vẫn không nhanh bằng tốc độ của Tiêu Bảo Dương.

 

Tiêu Bảo Dương nghe tin Dương Ánh Mai xảy ra tai nạn xe cộ thì vội vàng lái xe tới ngay lập tức.

 

Đúng lúc anh ta đang ở nhà, Dương Ánh Mai cũng đang về nhà cho nên khoảng cách không xa.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.