Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 1125



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1125

 

“Chị Ánh Mai, chị có sao không?”

 

Dương Ánh Mai định thần lại và nở nụ cười gượng gạo với cô và lắc đầu.

 

Lan Duệ bò lên khỏi mặt đất, lấy điện thoại di động ra gọi về nhà.

 

Nước mắt, nước mũi tràn đầy gào khóc với người ở đầu dây bên kia: “Bố ơi, con ở bên ngoài sắp bị người ta đánh chết rồi! Là hai anh em nhà họ Tiêu, còn có vợ sắp cưới của Lệ Minh Viễn nữa! Bọn họ đã đụng vào xe của con, còn đánh con, hu hu … con không còn muốn sống nữa!”

 

Thân hình mập mạp, ngồi bệt trên mặt đất gào khóc ầm ï cứ như là bị chơi xấu vậy.

 

Khóe môi mọi người bắt đầu nhếch lên.

 

Tô Noãn Tâm cảm thấy tam quan của mình sắp bị đổi mới rồi.

 

Mẹ nó đây… có còn là một đàn ông không vậy?

 

Đây chỉ là một tên người lớn có tâm hồn con nít cục cưng khổng lồ mà thôi…

 

Ở bên ngoài cậy thế bắt nạt người khác, bị dạy cho một bài học lại gọi điện cho bố mẹ để kiện cáo sao?

 

Là muốn chọc cho ai cười chết đấy?

 

Thấy vậy, khóe miệng Hứa Bảo Châu giật giật, cẩn thận nói nhỏ vào tai Tô Noãn Tâm: “Tô Noãn Tâm… bây giờ phải làm sao đây? Nhà họ Lan … hình như rất lợi hại đấy, chỉ đứng sau bốn dòng họ lớn … Lan Duệ là con út được yêu thương nhất của nhà họ Lan, là sinh mạng của ông cụ nhà họ Lan… bình thường người trong giới của chúng ta rất hiếm ai dám đụng vào anh ta”

 

Tô Noãn Tâm ngạc nhiên nói: “Tại sao cô lại ở cùng với nhóm người này?”

 

“À … bạn trai mới của tôi là một cậu ấm … nên tôi đi theo cùng anh ấy vào đó”

 

Khóe miệng Tô Noãn Tâm giật giật nói: “Cô thay bạn trai cũng nhanh quá đấy”

 

Người lần trước đã cùng khiêu vũ với cô ta ở nhà họ Lâm lại không phải là một trong số này.

 

“Khụ khụ … bây giờ tôi đã như thế này rồi, cô đừng có châm biếm tôi nữa … nhưng mà bạn trai của tôi bọn họ đều biết cô đấy, nếu như: bọn họ biết tôi quen biết cô, còn có thể nói đôi câu trước mặt cô, nói không chừng bọn họ sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt coi trọng, cô biết đấy, các nữ diễn viên làng giải trí cho dù có nổi tiếng đến đâu thì trong mắt những cậu ấm nhà giàu bọn họ thì cũng chỉ là đào kép mà thôi…”

 

Tô Noãn Tâm gật gù hiểu rõ rồi nói: “Cô cứ yên tâm đi, tôi sẽ không làm cô phải mất thể diện trước mặt bọn họ đâu”

 

“Cảm ơn nhé.”

 

“Không cần… bạn trai của cô là ai đâu, cho tôi gặp thử?”

 

“Cầu còn không được đấy … Quý Quân, anh qua đây một lát đi.”

biết của anh về nhà họ Lan thì bọn họ thật sự sẽ tới sao?”

 

Quý Quân cười nhẹ nói: “Sẽ tới, rất có khả năng tới là…… ông cụ và bà cụ nhà họ Lan, hai người bọn họ thương đứa cháu trai bảo bối Lan Duệ này nhất”

 

Tô Noãn Tâm gật đầu, rồi gãi gãi đầu: “Vậy thì tôi phải gọi ai tới giúp tôi ứng phó mới không liên lụy đến nhà họ Tiêu đây? Tôi nghĩ xem… tôi và chú của tôi vừa mới chiến tranh lạnh, gọi điện thoại cho anh ấy là không được rồi, mà có gọi đến cũng vô ích, quan hệ giữa nhà họ Lan và nhà họ Lệ có vẻ cũng không tệ … nếu người ra mặt của nhà họ Lan là trưởng bối thì chú tôi đến có lẽ là cũng sẽ không thể giải quyết rõ ràng vấn đề … hay là tôi cũng gọi một vị trưởng bối tới?”

 

Quý Quân nhìn cô với vẻ thích thú và nói: “Cô Tô muốn gọi cho ai?”

 

“Nếu như người nhà họ Lan đến đều là cấp bậc ông trời… vậy tôi cũng sẽ gọi người cùng vai vế đến?”

 

“Ví dụ?”

 

“Ông nội của chú tôi?”

 

Khóe miệng Hứa Bảo Châu giật giật: “Cô có thể gọi đến sao? Ồ phải lấp Ông cụ Lệ hình như đã thừa nhận trên weibo rằng cô là cháu dâu tương lai Nhưng loại chuyện này, cô vẫn còn chưa vào cửa nữa mà… nó sẽ để lại ấn tượng không tốt cho ông cụ đấy?”

 

“À … không có gì đâu. Ông nội Lệ có ấn tượng rất tốt với tôi, nhưng mà thôi kệ đi, vẫn không nên làm phiền ông nội Lệ, vậy thì gọi ông nội của tôi đến vậy”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.