Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 1206



Chương 1206

 

Bạch Kỳ Sương ôm lấy nó, có chút ngây người, còn có chút mê mang.

 

Nhưng thứ thua thiệt con gái nhiều lắm.

 

Bà cũng không biết như vầy có được không.

 

Bà không cách nào đi từ chối sự cầu khẩn tràn ngập ỷ lại này của con gái.

 

Qua thật lâu, bà mới thở dài nói: “Được” Minh Dao rất vui vẻ ôm lấy cổ của bà, cùng nhau lăn lên giường nói: “Mẹ, con yêu mẹ, cũng yêu bố!”

 

Cũng yêu đàn chị.

 

Yêu Nhiếp Hạo, yêu anh Lệ.

 

Thật là yêu bọn họ!

 

Đáy lòng Bạch Kỳ Sương không khỏi mềm nhũn nói: “Minh Dao phải biết nghe lời đó.

 

“Vâng, con nghe lời, yêu mẹ”

 

“Mẹ cũng yêu con”

 

Hai mẹ con ôm nhau ngủ.

 

Vài ngày sau, chương trình cùng bố đi du lịch khai mạc.

 

Minh Dao đến nhà Tô Noãn Tâm trước một ngày.

 

Nó sẽ được đoàn làm phim đến đón đi từ bên đó.

 

Sẽ quay chụp cảnh buổi sáng vừa mới rời giường.

 

Tô Noãn Tâm đã giúp nó thu dọn xong hành lý trước một ngày.

 

Biết người đoàn làm phim sẽ đến nhà quay chụp, Lệ Minh Viễn dậy khá sớm, sau khi đánh thức Tô Noãn Tâm dạy xong thì cùng nhau xuống tầng tiếp đãi nhân viên.

 

Nhân viên của đoàn làm phim nhìn thấy hai vị này, có thể nói là rất cung kính, không dám nhiều lời.

 

Tô Noãn Tâm ngáp một cái, hỏi bọn họ: “Mấy vị ăn sáng chưa?”

 

“Vẫn còn sớm, chúng tôi định lát nữa ăn trên đường.”

 

“Vậy không tốt lắm, Minh Dao còn chưa tỉnh ngủ đâu, mọi người ngồi trước, tôi đi làm bữa sáng cho mọi người…

 

“Đây cũng quá là làm phiền cô Tô rồi.

 

Tô Noãn Tâm cười híp mắt nói: “Chỉ có cơ hội lần này được ăn bữa sáng tôi làm thôi, các người chắc chắc chắn là muốn khách khí?”

 

“Không không không, mời cô Tô…

 

“Chú đến giúp đỡ em đi”

 

Không phải, những người của đoàn làm phim này xấu hổ muốn chết.

 

Chú nhà cô không thích nói chuyện với người xa lạ.

 

Người ta cũng không dám chủ động tìm anh nói chuyện.

 

Lệ Minh Viễn gật đầu, hai người nhau đi dép lê vào trong bếp.

 

Chỉ một lúc sau họ bưng một nồi thịt khô ra.

 

Người trong đoàn làm phim ăn vô cùng vui vẻ, còn không ngừng cảm ơn.

 

“Tay nghề của cô Tô quả thực là tuyệt nhất”

 

“Ha ha, đừng khen tôi, tôi ngạ cửa có mở camera không?”

 

. Đúng rồi, từ khi các người vào “Không…… Làm phiền cô Tô dẫn bọn tôi đi mời bé Minh Dao thức dậy, sắp đến giờ rồi”

 

“Được”

 

Tô Noãn Tâm dẫn một đoàn người đến phòng khách Minh Dao đang Bộ dáng Minh Dao đang ngủ rất là ngon dưới ống kính như là một thiên sứ nhỏ, đẹp đến kinh người.

 

Nhân viên đoàn làm phim đều không nỡ đánh thức cô bé.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.