Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 1208



Chương 1208

 

“Tổ tiết mục cho phép sao?” Nhiếp Hạo quay đầu nhìn về phía nhân viên đoàn làm phim nói.

 

Nhân viên đoàn làm phim vội trả lời: “Trên nguyên tắc là không cho phép…… Nhưng cũng có ngoại lệ, bạn nhỏ đáng yêu như thế, nên tôn trọng ý của bạn nhỏ.”

 

Nhiếp Hạo gật đầu, không nói gì tiếp.

 

Xới một bát cơm cho mình, một bát cơm cho Minh Dao rồi ngoiof trên bàn ăn tiếp tục ăn cơm.

 

Toàn bộ quá trình đều được ghi lại, Minh Dao vừa ăn vừa nói: “Nhiếp Hạo, mấy ngày không gặp, có nhớ em không”

 

“Không có.”

 

“Hừ, người lớn không có lương tâm chính là như anh vậy.”

 

“Ừ, tôi không có lương tâm”

 

Người đoàn làm phim nhìn mà chết cười.

 

Được rồi, cặp đôi này chắc chắn sẽ là cặp đôi ghi điểm nhiều nhất của chương trình.

 

TỈ lệ người xem không cần phải nói.

 

Mặc dù không phải bố con ruột nhưng cũng là một sự kết hợp thú vị”

 

Từ khi hai người gặp mặt đã liên tục trao đổi.

 

Đến lúc lên xe xuất phát vẫn không ngừng.

 

“Nhiếp Hạo, anh ôm em ngồi đi!”

 

“Không ôm”

 

“Bố người khác đều ôm con mình ngồi, trước em xem chương trình toàn như vậy”

 

“Tôi không phải bố của eml”

 

“Anh bây giờ đang đóng giả làm bố của em! Xin anh mau nhập vai.”

 

“No… đây là chương trình truyền hình, chứ không phải phim truyền hình”

 

“Nhiếp Hạo, anh là diễn viên, anh đến phối hợp diễn vai vố con với eml”

 

“Không làm được”

 

“Dù vậy thì cũng không ôm”

 

“Tại sao lại không ôm?”

 

“Không ngồi một mình được?”

 

“Nhưng em đến chương trình này để hưởng thụ tình thương của bố, anh mau đến cho eml”

 

“Chưa từng làm bố bao giờ, không có kinh nghiệm, không cho em được tình yêu của bố, chờ nhìn thấy bố nhà người khác, em có thể đi hởi họ mượn một chút tình thương của bố”

 

Được, xem như anh lợi hại!”

 

Nó đợi Lục Viễn Phương đến!

 

Tổ tiết mục xuất phát đến sân bay trước, sau đó bay ra nước ngoài tiến hành quay chụp.

 

Tất cả người tham gia chương trình đều tập chung ở sân bay.

 

Đây là lần đầu tiên Minh Dao gặp Lục Tích, ở trong sân bay.

 

Đứa em trai cùng cha khác mẹ của nó…

 

Bộ dáng rất là giống Kỷ Vân Như, thật sự rất giống, đặc biệt là cặp mắt phượng kia, nhìn còn rất đẹp.

 

Nhiếp Hạo cũng nhìn thấy, có một cảm giác kỳ quái đang nảy sinh trong đáy lòng của cô bé.

 

Là bởi vì… đó là con của Kỷ Vân Như sao?

 

Minh Dao kéo anh ta một cái, Nhiếp Hạo phối hợp khom lưng cúi người xuống, nghe thấy nó khẽ nói nhỏ bên tai anh ta: “Nhiếp Hạo, em thấy bộ dáng của Lục Tích rất là đẹp trai nha”

 

Nhiếp Hạo ừ một tiếng, không nói gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.