Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 1214



Chương 1214

 

“Mẹ không cần phải để ý đến, đến lúc đó cứ xem TV là được rồi, nhìn con gái của em cùng chú nhà cô ấy ngược chó cả ngày trên TV, ha hat Trước khi con gặp được chứ, con với Dương Diễm rất thích xem chương trình này, mỗi ngày đều bị ngược chết, muốn được yêu đương sớm nhat”

 

“Hiện tại cuối cùng cũng đến phiên con đi ngược người ta”

 

Tô Ngọc Mỹ cười nói: “Được rồi, mẹ sẽ gọi cho con”

 

“Cảm ơn mẹ! Yêu mẹ nhất chụt chụt!”

 

Sau khi cúp điện thoại, Tô Noãn Tâm gọi điện cho Lâm Xuân Mạn và Dương Diễm.

 

ở đầu dây bên kia, Lâm Xuân Mạn và Dương Diễm đều kinh hãi thốt lên: “Trời ạ! Noãn Tâm, chú nhà cậu quá là chiều cậu rồi!”

 

“Tổng giám đốc Lệ đang định sủng cậu lên trời sao? Đường đường là tổng giám đốc của tập đoàn Quốc Doanh, thế mà lại đi tham gia cái chương trình trẻ con kia với cậu?”

 

Tu Nhân cười híp mắt: “Không được sao?”

 

Lâm Xuân Mạn cảm thấy mình sắp ghen ghét thành chanh tinh rồi.

 

Cô ấy nằm trên giường kêu rên nói: “tớ mặc kệ! Tớ cũng muốn Tân Thiên dẫn tớ tham gia chương trình! Tớ cũng là diễn viên, tớ cũng có thể dẫn bạn trai tham gia.”

 

“Vậy cậu đi tìm anh ta đi! Vừa vặn có thêm Tân Thiên nữa, chú nhà tớ sẽ không phải một mình nữa”

 

“Vậy Noãn Tâm, cậu có thể giúp tớ một chút được không, nhỡ đâu Tân Thiên không vui, còn phải làm phiền cậu cầu tình với chú nhà cậu!”

 

“Không có vấn đề gì! Chú nhà tớ rất giỏi đối phó Tân Thiên! Cậu cứ rủ anh ta trước đi, không được thì chúng ta cùng tới!”

 

“Được, chờ tin tức của tớ”

 

Dương Diễm dở khóc dở cười nhìn Lâm Xuân Mạn nói: “Cậu thật đúng là nói gió thành mưa! Tổng giám đốc Tân không dễ nói chuyện như tổng giám đốc Tân đâu!”

 

“Sợ cái gì, tớ chỉ thử một chút thôi… Không được thì thui”

 

“Được rồi, vậy cậu thử một chút đi”

 

Tuy nhiên cũng coi như sau khi Lâm Xuân Mạn và Tân Thiên ở bên nhau, Lâm Xuân Mạn đã vui vẻ hơn rất nhiều.

 

Đoán chừng tình cảm của hai người cũng dần dần nảy sinh biến hóa.

 

Vốn dĩ ban đầu Dương Diễm còn không quá xem trọng đoạn tình cảm này của Lâm Xuân Mạn và Tân Thiên.

 

Về sau cũng không có lo lắng như thế nữa.

 

Nếu tổng giám đốc Lệ và Noãấn Tâm cùng nhau lên trận, vớ vẩn Xuân Mạn sẽ thật sự được toại nguyện.

 

Lâm Xuân Mạn gọi điện cho Tân Thiên, Tân Thiên tiếp rất nhanh.

 

Hôm nay sau khi tan làm, anh ta đi đến Kỷ Tuyết Vũ tụ họp với mấy đứa bạn.

 

So với Lệ Minh Viễn, anh ta có rất nhiều bạn, kết bạn với không ít bạn chó bạn mèo.

 

Bởi vì loại sinh vật không động vào phụ nữ này, tính cách cũng không phải loại quái gở cho nên bạn bè không thể thiếu.

 

Ở bên trong vòng bạn bè cũng là sự tồn tại hàng đầu.

 

Gần như là đều bám vào anh ta chơi.

 

Nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên, anh ta tùy ý nhìn qua.

 

Sau đỏ uể oải dựa vào ghế sopha, ấn nút trả lời đặt điện thoại bên tai nói: “Có việc gì thế?”

 

Lâm Xuân Mạn nghe thấy bên kia truyền đến âm thanh rầm rầm, không khỏi sững sờ.

 

“Tân Thiên, anh đang ở đâu thế?”

 

“Ở bên ngoài với mấy đứa bạn”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.