Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 1253



Chương 1253

 

“Tạm thời thì vẫn chưa, nhưng mà sau này chắc chắn sẽ kết hôn!”

 

Vẻ mặt của anh chàng đẹp trai đầy mê mẩn, nhìn về phía người đàn ông trên ghế nằm đánh giá, khóe miệng khẽ cong nói: “Vậy thì tôi vẫn còn có cơ hội.”

 

Trong lòng của Tô Noãn Tâm hoàn toàn sụp đổ.

 

“Anh không được nhìn ông chú nhà t: “Ở nước của chúng tôi… chỉ cần chưa kết hôn, thì anh ấy là của anh ấy, cho dù là kết hôn rồi, thì anh ấy cũng chỉ thuộc về bản thân anh ấy, không thuộc về bất cứ ai cả”

 

Tô Noãn Tâm sắp tức chết rồi.

 

Khán giả cũng sắp cười chết rồi.

 

Đây chính là hiện trường lật xe quy mô lớn tiêu biểu!

 

Ngẫu nhiên kết bạn, vậy mà người bạn này lại có hứng thú với bạn trai của mình.

 

Đổi lại là ai thì cũng sẽ bị tức chết.

 

Tô Noãn Tâm thở hổn hển nói: “Tôi không muốn làm bạn với anh nữa! Anh đi ra đi, không được nhìn ông chú nhà tôi nữa”

 

“Đó là quyền tự do của tôi”

 

Vừa nói, anh ta còn muốn đi về phía Lệ Minh Viễn.

 

Tô Noãn Tâm tức đến ngăn cản anh ta, cảnh cáo nói: “Tôi không cho phép anh đến gần bạn trai của tôi”

 

“Tôi nói rồi, đó là quyền tự do của tôi”

 

Anh chàng đẹp trai liền gạt đi cánh tay của cô chặn trước người mình, tiếp tục bước đến.

 

Tô Noãn Tâm tức giận đến kéo lấy cánh tay của anh ta, làm một động tác ném qua vai.

 

Nét mặt của anh chàng đẹp trai đầy sửng sốt nói: “Cô làm gì vậy!”

 

Tô Noãn Tâm lạnh lùng cười nói: “không được cướp lung tung!”

 

Vốn dĩ Lệ Minh Viễn nhắm mắt lại phơi nắng, lúc này nghe thấy tiếng động, vô thức liếc mắt nhìn về bên kia.

 

Vừa nhìn thì trong phút chốc liền ngẩn ra.

 

Cô nhóc này vậy mà đánh nhau với người ta rồi.

 

Ngay tức thì không ngồi yên được nữa, đứng dậy đi qua đó, bắt lấy nắm đấm của anh chàng đẹp trai kia, dùng sức hất mạnh ra.

 

Sắc mặt của anh chàng đẹp trai không khỏi trầm xuống, nhíu mày.

 

nói: “Người Việt Nam các anh, quả nhiên là mất dạy!”

 

Lệ Minh Viễn lạnh nhạt nói: “Anh chỉ cần biết, người Việt Nam chúng tôi không phải dễ bắt nạt là được rồi”

 

Nói xong câu này, Lệ Minh Viễn liền ôm lấy vai của Tô Noãn Tâm, quay người bỏ đi.

 

“Chú ơi… tức chết em rồi”

 

Dạy dỗ anh! Đồ của người khác thì “Không phải là kết được bạn mới hay sao?” Đột nhiên lật xe rồi à?

 

Tô Noãn Tâm tức đến thở hổn hển nói: “Bạn mới cái quần què! Buồn nôn chết đi được!”

 

“Còn dám kết bạn lung tung nữa không?”

 

“… không kết bạn nữa”

 

“Ở nơi lạ lâm… người không hiểu rõ thì đừng tiếp xúc lung tung”

 

“Biết rồi chú… vậy bây giờ chúng ta làm gì đây?”

 

“Quần áo hong khô, hay là thay một bộ đồ mới? Đến giờ ăn trưa rồi”

 

“Hôm nay không cần tự đi kiếm tiền ăn trưa nữa phải không?”

 

“Đúng vậy, mưu kế như nhau sẽ không dùng mãi đâu, hôm nay tổ tiết mục có sắp xếp nơi dùng bữa đặc biệt”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.