Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 1313



Chương 1313

Hành động của anh giống như là đang hoàn thành nhiệm vụ vậy, ăn sáng xong thì đi ra khỏi nhà.

Thím Lý không yên tâm đuổi theo: “Cậu chủ, cậu đi đâu vậy?”

Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Đến công ty”

Lúc này thím Lý mới không nói gì, ở công ty có Lý Mạnh ở đó….

Tập đoàn Quốc Doanh.

Xảy ra chuyện lớn như vậy, bầu không khí bên trong tập đoàn Đế Quốc trở nên ngạt thở hơn rất nhiều.

Vốn dĩ bọn họ cho rằng tổng giám đốc sẽ không có tâm trạng làm việc, nhưng không ngờ ngày thứ hai sau khi xảy ra chuyện, anh lại tới.

Đến cả Lý Mạnh cũng bất ngờ.

“Tổng giám đốc… Anh… Tôi nghe mẹ tôi nói cả đêm hôm qua anh không ngủ, anh nên ở nhà nghỉ ngơi! Thời gian hẹn với Tân Viên vẫn chưa có tới, trước khi tới lúc đó, tổng giám đốc không thể sụp đổ được”

Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Không ngủ được… Mang hết công việc còn tồn đọng ra đây hết cho tôi”

“Đừng nói nhảm, lấy ra đây”

“Dạ ện tại dì Tô sao rồi?”

“Trạng thái của giám sát Tô thật sự không tốt, nhưng vẫn tới công ty đi làm…”

“Đi liên hệ với Dương Diễm, còn cả người của nhà họ Tô nữa, đến đón bà ấy về nhà nghỉ ngơi”

“Chuyện này… tổng giám đốc yên tâm với người của nhà họ Tô sao?”

“Dùng tiền”

Thời kì mãn cảm, không suy nghĩ được nhiều như vậy.

Không thể đến thân thể của Tô Ngọc Mỹ xảy ra vấn đề gì được.

Nếu không, anh sẽ thật có lỗi với hai mẹ con cô.

Lý Mạnh hiểu rõ gật đầu, bên trong thầm than thở, tổng giám đốc đúng là tổng giám đốc, loại thời điểm này đầu óc vẫn linh hoạt hơn người bình thường nhiều.

Cái đám hút máu nhà họ Tô kia, chỉ cần đưa tiền thì chuyện gì cũng làm tốt được.

Cái gì mà tình thân, quan tâm chào hỏi, chăm sóc người khác, có gì mà không làm được.

Lúc này giám sát Tô thật sự thiếu những thứ này.

Cho dù không yêu lòng thì vẫn còn có Dương Diễm ở bên cạnh.

Đủ sáng suốt.

Lý Mạnh đồng ý nói: “Vâng, tôi sẽ lập tức đi sắp xếp”

Chẳng mấy chốc, Lý Mạnh đã sắp xếp xong xuôi.

Bên trong văn phòng của thanh tra bộ tài vụ của tập đoàn Quốc.

Doanh, chẳng mấy chốc người nhà họ Tô đã đến đông đủ.

Vốn dĩ Tô Ngọc Mỹ cả một đêm không ngủ, lúc này tinh thần rất là kém cỏi.

Trái tim thì luôn luôn bị treo lên, đến cả Ân Vô Tà cũng không có cách nào.

Nhưng mà sau khi người nhà họ Tô đến xong, lực chú ý của Tô Ngọc Mỹ đã bị dời đi.

Nhìn bố mẹ ruột cùng chị gái em trai, cùng cháu trai cháu gái đều đến đông đủ… Ai này đều đỏ ửng mắt, bộ dáng như người chết, Tô Ngọc Mỹ không khỏi sửng sốt nói: “Mọi… Tại sao mọi người đều tới đây vậy?”

Mẹ của Tô Ngọc Mỹ trực tiếp lệ tuôn đầy mặt: “Ngọc Mỹ à… Ngọc Mỹ số khổ của mẹ”

“Em gái… Chúng ta đã biết chuyện Noãn Tâm xảy ra chuyện… Đứa bé đáng thương đó, tại sao lại gặp phải loại chuyện như vậy chứ, em đừng lo lắng, tổng giám đốc Lệ có bản lĩnh như vậy, nhất định có thể cứu Noãn Tâm trở về”

“Chị à, hôm nay chị đừng đi làm nữa, chúng ta trở về nhà đi…”

“Đúng vậy đó dì ơi, dì theo chúng cháu trở về nhà đi…. Chúng cháu tới đón dì về, loại thời điểm này, một nhà chúng cháu sẽ ở bên dì, chờ Noãn Tâm về rồi dì lại đi làm”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.