Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 167



Bạch Kỳ Sương cười khổ nói: “Bây giờ cô cũng chẳng còn chút danh tiếng nào nữa rồi, sự thực là cho dù cô có làm cô giáo của em, ngoại trừ dạy em một vài kỹ năng diễn xuất này ra thì cũng chẳng giúp được em những chuyện khác, những quan hệ trong giới trước kia cũng đã chấm dứt từ rất lâu rồi… Thậm chí, bọn họ còn tưởng rằng cô đã chết rồi.”

“Mấy điều đó không quan trọng công à, mặc dù em không biết trước đây cô đã phải trải qua những gì nhưng sau này mọi chuyện đầu sẽ ổn thôi. Trước kia mẹ em cũng bi quan như cô, lúc nào cũng sợ bản thân gặp chuyện không may, em sẽ không còn chỗ dựa trên thế giới này, nhưng cuối cũng chẳng phải mẹ con em vẫn vượt qua ‘được đấy thôi, chỉ cần người còn sống thì nhất định sẽ có hy vọng! Sau này tất cả chúng ta đều sẽ ổn cả thôi.”

Lúc này Bạch Kỳ Sương chỉ cảm thấy trong cuộc đời âm u xám xịt của mình bỗng nhiên được ánh sáng chiếu rọi,

Ánh sáng đó, thực sự rất ấm áp.

Lúc hai người bọn họ đi từ phòng riêng ra ngoài, bầu không khí giữa hai người có vẻ cực kỳ hòa thuận.

Tô Noãn Tâm chạy như bay đến bên cạnh Dương Diễm, níu tay cô ấy lại rồi sung sướng thì thầm vào tại: “Dương Diễm, cô giáo nhận mình làm học trò rồi! Sau này mình có một người thầy làm ảnh hậu rồi.”

Dưỡng Diễm vừa nghe thấy vậy thì hai mắt liền sáng bừng lên, từ tận đáy lòng vui mừng cho cộ “Trời ạ! Chúc mừng câu nhé, Noãn Tâm!”

Mấy ngày nay các cô đều dốc hết sức mình để học hỏi kỹ năng diễn xuất của Bạch Kỳ Sương, những điều cô ấy dạy đều rất hữu dụng.

Vốn dĩ vì đây là lần đầu được đi đóng phim nên hai người các cô đều không có một chút tự tin nào.

Nhưng hiện giờ các cô hoàn toàn có thể tự tin rằng mình sẽ diễn thật tốt vai diễn này.

Tất cả cộng lại cũng chỉ mất thời gian một tuần mà thôi.

Như vậy cũng đủ thấy được Bạch Kỳ

Sương là một nhân vật lợi hại như thế nào Chỉ cần học hỏi được một chút xỉu be ngoài của cô ấy thôi cũng đủ để các côkhoe khoang trong cả bộ phim sắp tới rồi.

Bạch Kỳ Sương thấy Tô Noãn Tâm thực sự cảm thấy vui vẻ liền không kim được nói: “Được rồi, ăn cơm trước đi, ăn cơm xong cô sẽ tiến các em xuống lầu. Nhớ không được nói cho bất cứ ai biết chuyện cô là cô giáo của các em, bằng không… sẽ mang đến cho các em rất nhiều rắc rối, biết chưa?”

Tô Noãn Tâm gật đầu nói: “Cô yên tâm đi! Em nhất định sẽ không nói chuyện này ra ngoài đâu!”

Dương Diễm cũng vô cùng thận trọng nói: “Có cứ yên tâm, em cũng sẽ giúp cô giữ bí mật ”

“Dương Diễm em cũng là một đứa trị tốt

“Có yên tâm đi, em không ghen tị v Noãn Tâm một chút nào biết, Tim và cậu ấy cùng nhiều lớn lên, cậu ấy giỏi giang thế nào em đều biết. Cô coi trọng Noãn Tâm, muốn nhận cậu ấy làm học trò, chứng tỏ mắt nhìn người của cô rất lợi hại

Bạch Kỳ Sương không khỏi dở khóc dở cười: “Cô và em ấy cũng khá hợp nhau ”

Lúc hai người sắp đi, Tô Noãn Tâm liền ôm Minh Dao vào lòng, hôn lên má cô bé một cái rồi nói: “Minh Dao, chị phải đi rồi, đợi khi nào chị có thời gian nhất định sẽ đến đây thăm em. Bây giờ mẹ của em là cô giáo của chị rồi… còn em chính là đàn em của chị, Sau này em phải gọi chị là đàn chị đấy nhé, đã biết chưa? Chúng ta là đệ tử đồng môn, sau này nhất định phải khiến cho Kỹ thuật diễn xuất Bạch Thị chúng ta nở mày nở mặt, để toàn thế giới đều biết chị là học trò mà Bạch Kỳ Sương tự hào nhất, còn em là người con gái làm cho cô ấy tự hào nhất.
Ngay cả Minh Dao cũng rất lạ mà trong đôi mắt của cô bé lại ảnh lên ý cưới nhàn nhạt.

Rồi mở miệng khẽ nói: “Được.”

Cứ như vậy làm cả ba người đứng nguyên tại chỗ!

“Trời a! Thế mà Minh Dao lại mở miệng nói chuyện rồi

“Noãn Tâm, Minh Dao đã tiếp nhận em bước vào thế giới của con bé rồi!”

Tô Noãn Tâm cũng vô cùng vui mừng nói: “Thật may quá! Ngoài việc trở thành học trò của cô, còn được bước chân vào thế giới của Minh Dao nữa!”

“Em và Minh Dao rất hợp nhau.”

“Cô và em cũng vậy… Cô à, cô yên tâm đi, sau này Minh Dao chính là em gái của em, em sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ Minh Dao cả đời.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.