Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 170



Bạn nữ kia nghe vậy thì vô cùng ngạc nhiên nói: “Dương Diễm, cậu…

Sau đó chỉ thấy ánh mắt mất kiên nhẫn lại tràn đầy sát ý của Dương Diễm lướt qua mặt làm da đầu của bạn nữ kia vô thức tế rần lên.

Dường như cần cô ấy dám nói thêm một câu nào nữa là Dương Diễm sẽ ra tay giết chết cô ấy vậy!

Các bạn sinh viên đang đứng xung quanh cũng đều giật mình kinh ngạc.

Tô Noãn Tâm thấy vậy thì dở khóc dở cười nói: “Được rồi Dương Diễm, đừng khoe khoảng mấy thứ cậu mới học đượcnữa, chút nữa dọa người ta rồi kia.

Dương Diễm nghe vậy thì mới thể lại ánh mắt chết chóc của mình, sau đó cưới híp cả mắt lại nhìn mọi người rồi nói: “Sao ‘hà? Ánh mắt của mình lúc này có giống sát thủ máu lạnh vô tình không hả?”

Tất cả mọi người gần như đều gật đầu điên cuồng: “Giống quá đi! Trời ạ, Dương Diễm, rốt cuộc các cậu đi huấn luyện kiều gì vậy? Mới qua một tuần thôi mà, thế mà học cũng ra dáng đó.”

Dương Diễm nháy mắt với bọn họ rồi nói: “Cô Vương bảo bọn mình phải giữ bí mật, mình chỉ có thể nói cho các cầu biết lần huấn luyện này là cô Vương đặc biệt dựa vào mối quan hệ cá nhân của mình, tìm cho bọn mình một diễn viên gạo cội trong giới cực kỳ lợi hại để huấn luyện cho bạn mình trong vòng một tuần đó, ”

“Wow! Vậy chắc chắn người đó phải làmột diễn viên gạo cội rất lợi hại!”

“Ngưỡng mộ các cậu quá đi! Không biết sau này nếu như bọn mình cũng phải đi đóng phim thì cô giáo có sắp xếp cho bọn mình đi huấn luyện như các cậu không nữa?”

“Chắc chắn rồi! Cô giáo đều rất tận tình với mỗi bạn học trong lớp chúng ta dó.”

“Cô Vương quả đúng là một người giáo viên có lương tâm! Cô ấy thật sự rất kính nghề đó!”

“Không phải sao, đến sinh viên lớp khác cũng nói cô Vương của chúng ta rất nghiêm khắc, mặc dù có chút độc mồm độc miệng như những thứ cô ấy dạy chúng ta đều rất thực tế, rất hữu dụng!”

“Noãn Tâm, còn cậu thì sao, cậu thế nào? Học được những gì rồi?”Tô Noãn Tâm cười khổ đáp: “Các cậu không phải không biết, mình mới về trường đi học lại chưa được bao lâu… kỹ năng cơ bản còn chưa nắm chắc nên chỉ học được ‘một chút xíu kỹ xảo thôi.”

“Noãn Tâm, cậu đừng khiêm tốn nữa, mình cảm thấy cậu còn tiếp thu được nhiều thứ hơn mình nữa đó, diễn xuất đỉnh cực luôn.” Dương Diễm cười nói.

“Tô Noãn Tâm, cậu cũng diễn cho bọn mình xem một đoạn giống Dương Diễm đi.”

“Đừng… mình vừa diễn là đã thấy buồn cười, nhiều người nhìn quả là mình không thể diễn được… haha.

“Được, vậy cậu phải nhớ tự luyện tập nhiều hơn, chuyện gì cũng phải có lần đầu tiên, tuyệt đối không được lãng phí cơ hội mà cô giáo đã tìm cho các cậu, bọn mình đều rất ngưỡng mộ hai cậu đó!”

Tô Noãn Tâm cười đáp: “Đợi đến khinào mình có thể biểu diễn vai hồ ly tinh trước mặt mọi người rồi… phù… mình sẽ diễn cho các cậu xem.”

“Ha ha… chẳng trách ngại không diễn, ‘hóa ra vai diễn của Noãn Tâm lại là hồ ly tinh… muốn diễn được vai yêu tinh chắc hắn phải rất xảo quyệt và lẳng lơ nếu đổi lại là mình thì mình cũng ngại không dám diễn trước mặt người quen, haha.”

“Không sợ, sau này có thể xem trên tivi mà, Noãn Tâm cố lên, đây không chỉ đơn giản là màn ra mắt của cá nhân câu mà còn là màn ra mắt đầu tiên của cả lớp chúng ta Sau này cậu nổi tiếng rồi, bọn mình có thể khoe khoang với mọi người rằng vai đó là do bạn học của mình diễn đó, hahal

Tô Noãn Tâm liền cảm thấy áp lực như một ngọn núi lớn đè nặng lên vai cô, cô dở khóc dở cười đáp: “Vậy mình sẽ cố gắng diễn thật tốt để không làm mất mặt lớpchúng ta.”

“À mà các cậu biết nữ chính của bộ phim này là ai không?”

Tô Noãn Tâm và Dương Diễm ngân người, lắc đầu rồi nói: “Bọn mình còn chưa vào đoàn, làm sao mà biết được chứ.”

Đột nhiên lớp trưởng cũng gia nhập vào câu chuyện của bọn họ: “Mình nghe nói nữ chính là nữ diễn viên hạng ba, trước đây đã từng diễn vai phụ trong mấy bộ phim, đây là lần đầu tiên cô ta đảm nhận vai chính, độ nổi tiếng trên mạng cực kỳ cao!”

“Nữ diễn viên hạng ba nào cơ?”

“Hứa Bảo Châu, dáng vẻ cực kỳ thuận khiết… Trước kia đã từng đóng phim cổ trang, tạo hình nhân vật đều là kiểu như nhược đáng thương, đúng là rất phù hợp với ngoại hình của nữ chính.”“Wow! Tin tức của lớp trường đúng là rất lanh lẹ! Mấy thứ này bọn mình đều không hề biết gì hết”

Tính cách của lớp trưởng khá dễ thẹn thùng, nhưng lại là một người con trai rất coi trọng nghĩa khí.

Bề ngoài cũng được, bình thường hay đeo kính cận nên nhìn cậu ấy rất nhã nhặn.

Khóe miệng của cậu ấy hiện lên ý cười nhàn nhạt nói: “Chỉ là vừa hay nghe được từ chỗ người khác rồi ghi nhớ thôi.”

Dương Diễm vội vàng nói: “Cảm ơn lớp trưởng.”

“Mọi người đều là bạn học mà, khách sáo gì chứ?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.